DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1647

Y đem mặt dán lên tấm thạch bích, dùng thanh âm chỉ mình nghe được,

lẩm bẩm: “Sở Phi Dương sẽ không bị vây khốn ở nơi này.”

Người nội lực cao thâm đương nhiên có thể nghe được thanh âm y lẩm

bẩm. Trình Tuyết Tường nắm chặt Ảnh Nhẫn, bỏ đi chỗ khác.

“Kẻ nào?! Đứng lại!” Thanh Lang đột nhiên cao giọng quát một tiếng,

Quân Thư Ảnh và Trình Tuyết Tường đồng thời xoay người lại, Cao Phóng
cũng chạy tới bên cạnh Quân Thư Ảnh, dược phấn trong tay áo sớm đã
chuẩn bị xong.

Thân ảnh Thanh Lang thoắt một cái biến thành một đạo ly huyền tiễn

(nhanh tới nỗi như tên rời khỏi cung), sắc bén đuổi theo. Trình Tuyết
Tường cũng đã bắt kịp. Quân Thư Ảnh quay đầu nhìn tấm thạch bích một
lần nữa rồi rút trường kiếm đeo bên người, dẫn theo Cao Phóng cùng truy
đuổi.

Thanh Lang dốc toàn lực đuổi theo bóng người kia nhưng kẻ đó vẫn có

thể lẩn tránh chứng tỏ hắn đối với sơn động này rất quen thuộc, dựa vào đó
để thoát khỏi sự truy kích của y.

Thanh Lang cảm thấy kỳ quái, người này lưng cong rõ ràng chạy rất

nhanh nhưng tiếp cận thì lại không cảm nhận được nội lực mà hắn phát ra.
Xem ra kẻ này không phải đang dùng khinh công để chạy trốn, ngược lại
rất giống một loài động vật, chỉ dựa vào tứ chi linh hoạt để thoát khỏi sự
truy đuổi của mấy vị cao thủ võ lâm.

Quân Thư Ảnh dẫn theo Cao Phóng nên không thể chạy nhanh, mắt

thấy Thanh Lang vài lần thiếu chút nữa là bắt được kẻ lạ mặt nhưng lại để
hắn chạy thoát thì y không nhịn được nữa.

Quân Thư Ảnh lấy ra ngân châm, thừa cơ hội phóng về phía bóng dáng

quái dị kia. Ngân châm sượt qua bả vai Thanh Lang thẳng tắp bay về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.