DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1657

Sở Phi Dương ôm lấy cánh tay chịu khổ lắc đầu. Hơn một lần Quân Thư

Ảnh trúng ảo ảnh, tuy rằng lần đầu thượng cẳng chân hạ cẳng tay nhưng
cuối cùng vẫn là bổ nhào về phía trước yêu thương ôm lấy hắn, thật sự là
ngọt không tả nổi. Ngược lại lần này đối xử thật là băng hỏa lưỡng trọng
thiên a.

Bọn họ ở bên này hổ nháo một hồi thì Thanh Lang và Trình Tuyết

Tường cũng đã bơi qua, Hứa Trực bị đánh ngất đang được Hạng Ninh Tử
cõng trên lưng.

Thanh Lang có vẻ kích động, nhìn Sở Phi Dương mà nghiến răng

nghiến lợi, cuối cùng buông lời: “Bây giờ không phải là lúc tính nợ. Nhưng
bổn giáo chủ đã ghi lại khoản này. Đâu ai cần ngươi xả thân vì nghĩa!” Suy
nghĩ một chút thấy vẫn chưa thoả mãn, nhịn không được lại mỉa mai:
“Không ngờ đường đường Sở đại hiệp đầy một miệng nói bậy mà mặt cũng
không hề biến sắc, nói về bản lĩnh gạt người, trong tà giáo của ta đây cũng
khó có kẻ nào vượt qua được Sở đại hiệp. Bổn giáo chủ lúc trước thật sự là
coi thường Sở đại hiệp.”

Sở Phi Dương hiểu rằng một khi mọi người phát hiện ra chiêu ‘lừa gạt’

kia của hắn thì nhất định sẽ lo lắng nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất.
Bởi vì là ảo ảnh, người biết sẽ không thể thoát ra ngoài, chỉ có không biết
mới có thể.

Vì vậy hắn không thể cùng ai đó bàn bạc, buộc phải chuyên quyền độc

đoán.

Sở Phi Dương cười, vỗ vỗ bả vai Thanh Lang: “Được rồi, ta sẽ chờ

Thanh giáo chủ tới tìm ta tính nợ.”

“Sở huynh.” Trình Tuyết Tường cũng mở miệng nói, gật đầu với hắn,

“Sở huynh thâm minh đại nghĩa, tại hạ thực sự bội phục nhưng sau này
không được làm như vậy nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.