DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1675

câu này nhất định sẽ đưa giải dược cho các ngươi. Thời gian của các ngươi
chỉ có ba tháng, nhớ lấy nhớ lấy.

Đại chưởng môn đời thứ sáu Thanh Phong kiếm phái Hiên Viên Dật.”

Phiến đá cuối cũng còn khắc lại một hàng chữ: “Đúng rồi, tiểu tử, nhớ

kỹ giúp ta đem Lãng Nguyệt kiếm trở về Thanh Phong kiếm phái giao cho
chưởng môn đương nhiệm, không được vứt đi cũng không được lấy làm
của riêng, tính mệnh du quan, nhớ lấy nhớ lấy.” Bên dưới phiến đá rõ ràng
còn có một thanh trường kiếm được bọc vải.

Sở Phi Dương đặt phiến đá xuống, cầm thanh kiếm lên. Nào ngờ liền

với kiếm còn có một cơ quan, thân kiếm vừa mới rời khỏi mặt đất thì phiến
đá cuối cùng kia cũng nứt ra, vỡ vụn.

Sở Phi Dương xé mảnh vải, trên chuôi kiếm có khắc hai chữ ‘Lãng

Nguyệt’ xinh đẹp, ở dưới ánh nắng rạng rỡ đầy sức sống.

Quân Thư Ảnh không dám tin, nói: “Người bày trận thật sự là người của

Thanh Phong kiếm phái?”

Sở Phi Dương gật đầu: “Ta sớm đã nói, việc này ta cũng là không lừa

gạt các ngươi.”

Thanh Lang vỗ tay tán thưởng nói: “Bây giờ thì bổn giáo chủ đã biết, tại

sao Thanh Phong kiếm phái có thể trở thành đại môn phái đệ nhất giang hồ,
vững vàng mấy trăm năm không bị quật ngã. Sư tổ của các ngươi thực phi
thường không ai sánh bằng. Hiện giờ Vân Thâm là chưởng môn đời thứ
mấy? Vị này đã chết cách đây mấy trăm năm rồi vậy mà vẫn có thể đem
hậu nhân ra làm trò đùa giỡn trong tay, thật không thể không phục.”

Trình Tuyết Tường cũng gật đầu nói: “Sư phụ ta đã từng nói, giang hồ

mấy trăm năm qua luôn luôn tụt dốc. Võ công, y thuật cùng với cơ quan
trận pháp bị thất truyền vô số kể, hiện tại cơ hồ hoàn toàn không có khả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.