DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1734

“Lão Nhị, lão Tam, lão Tứ, các ngươi nhanh chân lên một chút có được

không? Thọ yến sắp bắt đầu rồi, chúng ta tới trễ sẽ không hay.” Một hán tử
trung niên vừa mới vội vàng vượt qua tiểu môn, liền ngoảnh đầu lại la lên.

Ba nam nhân khác ngáp ngắn ngáp dài từ phía sau đuổi theo, một người

trong đó nói: “Đại ca huynh gấp làm gì, dù sao chúng ta cũng không phải là
nhân vật trọng yếu, sẽ không có ai để ý đến. Lại nói, Vô Cực sơn trang quả
thực có lòng, tiểu nương môn lúc trước chống đỡ không nổi đã chết, ngày
hôm qua lập tức lại đưa một nữ tử khác đến, như nước trong veo…” Gã còn
chưa dứt lợt lại đột nhiên im bặt.

Ba kẻ kia nghi hoặc quay đầu lại, mới chỉ kịp thấy ba đạo ngân quang

lóe lên sau đó trước mắt liền tối sầm lại, lần lượt ngã xuống đất.

“Một đám cặn bã.” Thanh Lang từ nơi bí mật đi ra, quẹt khóe miệng, vẻ

mặt khinh bỉ nói.

“Ta sớm đã nói võ lâm Trung Nguyên không có mấy thứ tốt đẹp.” Quân

Thư Ảnh từ phía sau đi ra.

Hai vị Võ lâm Trung Nguyên kia bất đắc dĩ nhìn nhau.

Sở Phi Dương nói: “Đừng nói nữa, mau thay đổi y phục.”

Bốn người đều tự mình lột lấy một bộ xiêm y, lại đem bốn cỗ thi thể

giấu đi, rồi trà trộn vào đám người đang đi ra ngoài.

Nguyên lai đệ tử bên trong trang còn nhiều hơn phó dịch là do bang

phái ở Trung nguyên đến đầu phục rất nhiều, nói có hơn một ngàn tám trăm
người vẫn là không đủ, trong chủ thính Vô Cực sơn trang chứa không hết,
phải đứng cả bên ngoài nghiễm tràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.