DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1742

kẻ nào trong đám người ở dưới giận dữ hét lên. Một câu này giống như giọt
nước rơi vào chảo dầu, trong nháy mắt nổi lên một cơn sóng phẫn nộ.

Viên Khang Thọ quay đầu nhìn về phía chúng nhân đang kích động,

trên khuôn mặt già nua hiện ra một tia chấn kinh cùng ngỡ ngàng, nhất thời
cũng không biết phải ứng đối ra sao. Lão ở Võ lâm minh dốc hết tâm huyết,
không thẹn với trời đất, chưa bao giờ có nửa điểm tư tâm, thậm chí cả đời
không dính đến tư tình nhi nữ, vốn cho là sớm đã để lại hiệp danh, không
thể ngờ rốt cuộc vào lúc này lại phải đối mặt với nhiều chỉ trích phẫn nộ
như vậy.

Vô Cực trang chủ mắt lạnh nhìn lão, lạnh lùng nói: “Viên Minh Chủ,

hương sắp tàn rồi.”

Viên Khang Thọ mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía nàng, chiếu vào tầm

mắt vẫn là khuôn mặt mỹ lệ nhìn không rõ tuổi. Ánh mắt của nàng hàm
chứa lãnh mạc, phẫn nộ nhưng lão hoàn toàn cảm thấy xa lạ.

Rốt cuộc nàng là ai?!

Phía trên mười người đang liều mạng cầu xin, phía dưới chúng nhân tức

giận không ngừng nộ mạ, Vô Cực trang chủ chân mày xô lại nhìn chằm
chằm Viên Khang Thọ, một thân xuyết sức rườm rà, y phục đứng giữa sơn
cốc bị gió lạnh thổi bay phất phơ, sắc mặt càng lúc càng lạnh.

Một người trăm phương ngàn kế mấy chục năm trời tìm cách trả thù, thế

nhưng ngay cả nàng là ai cũng lão cũng không nhớ được, vô tình như vậy
nếu so với thần binh lợi khí thì băng lãnh phong lợi hơn nhiều.

“Viên Khang Thọ!” Vô Cực trang chủ rốt cuộc không thể nhịn được

nữa, giận giữ quát lên một tiếng, “Ngươi, nam nhân vô tình vô nghĩa này!
Ta hôm nay phải giết ngươi, dùng đầu của ngươi tế điện mấy ngàn tộc nhân
uổng mạng của Tứ Phương trại ta!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.