DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1784

Sở Phi Dương bất đắc dĩ nói: “Vượng Tài làm sao vậy? Ngươi cứ nhìn

chằm chằm ta làm cái gì?”

Quân Thư Ảnh cũng đi đến bên người Sở Phi Dương, Vượng Tài vẫn

chỉ chăm chăm nhìn Sở Phi Dương. Nó chẳng những muốn nhìn, mà còn
nghiêng nghiêng cái đầu, một bộ dạng đánh giá người, mới nhìn xác thực
có chút kỳ lạ, lại có điểm buồn cười.

“Ngốc cẩu tử này không chừng là đang đói bụng, Tĩnh nhi, ngươi không

để nó ở lại Lãng Nguyệt sơn, còn mang tới đây làm cái gì?” Quân Thư Ảnh
nói.

“Quân thúc thúc, việc này không thể trách ta được a.” Thanh Tĩnh ủy

khuất nói, “Bởi vì Vượng Tài thích nhất vị tiểu sư huynh Thanh Phong phái
được Tín thúc thúc dẫn theo kia, nó sống chết muốn theo cùng, ta không
mang nó theo, nó liền gào thét khiến mấy vị trưởng lão Thanh Phong phái
thật sự chịu không được, phái người đuổi theo đội ngũ đem nó đi cùng.”

Vượng Tài tiếp theo hừ một tiếng, tựa hồ tỏ vẻ tán đồng, nhưng ánh mắt

sáng ngời vẫn một mực không rời khỏi người Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương sờ sờ cái đầu của Vượng Tài, quay lại nói với ba tiểu tử:

“Mau dẫn nó ra ngoài tìm một chút đồ ăn, đừng để nó đi theo người lớn gây
rối.”

Sở Kỳ Sở Lân đáp một tiếng, cùng với Thanh Tĩnh dẫn theo Vượng Tài

đang không muốn rời đi ra ngoài.

Bỏ qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.