DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1825

Nếu là đang ở trong một câu chuyện truyền kỳ thì nàng mới mong có

thể dựng lên một kỳ tích.

Nhưng đây là đời thực, nàng dựa vào cái gì!

Nàng dựa vào cái gì mà mơ ước có được Sở Phi Dương!

Nàng dựa vào cái gì mà mưu đồ tranh giành Sở Phi Dương!

Nàng là cái thá gì! Nàng căn bản không là gì hết!

Trong ngực giống như có một ngọn lửa đang bùng cháy, nhuộm đỏ

huyết sắc. Thứ đang được ngọn lửa ấy nung nấu chính là phẫn nộ, là lo
lắng, là hận, là sát y… tất cả đã bị thiêu rụi, tan ra rồi nhập thành một khối,
nặng trịch dằn xuống đáy lòng, khiến Quân Thư Ảnh càng lúc càng cảm
thấy nghẹt thở.

Quân Thư Ảnh hiểu hơn ai hết Sở Phi Dương tựa như một ngọn đèn duy

nhất, ôn nhu cháy trong bóng đêm cô tịch, hấp dẫn vô số loài bươm bướm
quen sống ở nơi gía lạnh… Bươm bướm cô độc, khao khát ấm áp, không
tiếc bản thân để tìm đến vây quanh ánh đèn, uổng công vẫy đôi cánh, mưu
đồ muốn đến gần hơn đăng tâm (tim đèn) quang mang rực rỡ.

Nhưng bọn chúng bất luận thế nào cũng không đủ tư cách, Sở Phi

Dương vĩnh viễn sẽ không thuộc về bất cứ ai trong bọn chúng.

Quân Thư Ảnh ôm chặt Sở Phi Dương, đem mặt chôn thật sâu trên vai

hắn.

Lúc này mặc kệ y có bao nhiêu ý nghĩ muốn một kiếm giết chết nữ nhân

kia, ngăn cản tiếng ca không mang hảo ý của nàng thì y cũng không thể ra
tay. Bởi vì, một khi y làm như vậy, Sở Phi Dương sẽ bị nỗi thống khổ này
dày vò đến chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.