DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1838

Sở Lân không nói gì chỉ lặng lẽ nâng cánh tay Sở Phi Dương.

Ba người vây quanh thân hình nặnh nề của Sở Phi Dương, cùng nhau

trở về phòng.

Sở Phi Dương yêu thích, không nỡ rời tay, sờ cái này lại sờ cái kia, đáy

lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn không lời nào có thể diễn tả được.

Quân Thư Ảnh đỡ Sở Phi Dương nằm lên giường, quay đầu hướng Sở

Kỳ Sở Lân nói: “A cha các ngươi hiện tại không có chuyện gì, hai người
các ngươi không cần lo lắng nữa. Đi ra ngoài trước đi, để a cha nghỉ ngơi
thật tốt.”

Kỳ Lân đáp lời, tuy rằng lo lắng không thôi nhưng vẫn ngoan ngoãn rời

đi. Thanh Tĩnh chẳng biết từ lúc nào cũng đã chạy tới, đang chờ ở ngoài
cửa, nhìn thấy Kỳ Lân huynh đệ vừa bước ra khỏi phòng liền lập tức chạy
lại, nói gì đó an ủi.

_____________oOo_____________

Lời tác giả:Sở Dê béo bao giờ cũng được lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.