DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1900

Thánh Cô khăng khăng muốn xướng, hắn cũng không thể lấy tay bịt

miệng không cho nàng xướng. Trình Tuyết Tường chỉ có thể ly khai, dọc
đường thỉnh thoảng còn bắt gặp một vài võ lâm nhân sĩ trước kia từng uống
vũ phách với cặp mắt mê dại nhưng vẻ mặt thì sung sướng đang hướng về
phía Thánh Cô, có người thậm chí còn quỳ rạp xuống đất, thành kình cúi
lạy.

Trình Tuyết Tường vẻ mặt chán ghét bước qua những người đó, sau khi

đi xa một đoạn mới nhịn không được đưa mắt nhìn về hướng nhóm người
Quân Thư Ảnh lúc trước đã đào tẩu, sắc mặt không khỏi có vài tia lo lắng.

Phía bên này, Sở Phi Dương còn đang tận lực khắc chế từng đợt thanh

âm rất nhỏ đang tấn công đại não, ngăn không cho nó xâm chiếm tinh thần.
Thanh âm kia xuyên thấu màng nhĩ, rót vào tai, vào não, vào toàn bộ căn
cốt huyết nhục, còn ở khắp nơi du động tán loạn, giống như vật có hình có
dạng. Trong cơ thể giống như có một sợi dây bị một bàn tay vô hình từng
chút từng chút một khuấy động, cuộn lên từng trận sóng lớn ập đến đại não.

Sóng lớn ở trong đầu va đập, đầu đau đến muốn nứt ra, sóng lớn ở trong

tim cuồn cuộn, như muốn phá tung bờ ngực, hô hấp cũng bắt đầu trở nên
khó khăn.

Càng là chống cự thì đau đớn càng tăng lên gấp bội. Chỉ cần buông tay

một cái, là có thể lập tức thoải mái khoan khoái, thậm chí có thể là thoải
mái từ trước đến nay chưa từng có.

Nhưng Sở Phi Dương biết rằng hắn nhất định phải chống cự, phải chịu

đựng. Hắn cả đời này chưa bao giờ chịu khuất phục, cho dù là ngày hôm
qua độc phát đã đau đớn đến khắc cốt ghi tâm. Đây là một trận so đấu tinh
thần và hắn nhất định không thể bại trận.

Thời niên thiếu một thân một mình lưu lạc giang hồ, thân rơi vào hiểm

cảnh không phải không có, thậm chí là nhiều lần, khi đó mỗi lần hắn đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.