DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1919

lời: “Ta… Ta cưỡi ngựa tới. Trong Vô Cực sơn trang hiện tại rất loạn, trang
chủ không thấy tung tích, Thánh Cô căn bản không có tâm tư quản. Đại
khái nàng thấy chúng ta nhu nhược vô năng, căn bản không đem Liên Sơn
tộc nhân để vào mắt. Cầm Anh bị độc dược cắn phá, cơ thể không tốt, ta
luôn bồi cạnh hắn. Ta lúc này ra ngoài, hắn hiện tại chính là một thân một
mình ở lại đó…” Nàng nói xong lại mím môi, ánh mắt lo lắng.

Tín Vân Thâm nói: “Quân đại ca, những lời nàng nói là thật. Thời điểm

chúng ta rút khỏi Vô Cực sơn trang, vốn định mang theo Cầm Anh nhưng
độc thương của hắn quá nặng không có biện pháp đưa hắn đi, chỉ có thể
đem hắn giấu đi, để A Doanh ở lại chiếu cố hắn.”

“Vậy bây giờ phải làm sao?” Cao Phóng lên tiếng, “Ba vị trưởng lão

như người đã chết, một chút uy hiếp cũng không có. Thánh Cô hiện tại
muốn giết họ, khẳng định là có mưu đồ.”

Sở Phi Dương suy nghĩ một chút, phân phó: “Ta cùng với Thanh Lang,

Thư Ảnh sẽ quay lại đó, Vân Thâm, ngươi cùng với những người khác ở lại
chờ chúng ta trở về.”

“Không được, Đại sư huynh, huynh trong người trúng độc, như thế nào

còn muốn quay lại Vô Cực sơn trang?” Tín Vân Thâm nắm chặt Sở Phi
Dương, “Mỗi lần Thánh Cô kia ngâm xướng huynh sẽ khó chịu, như vậy
còn có thể cứu người sao? Vẫn là huynh nên ở lại, ta đi.”

“Vậy để Vượng Tài đi theo.” Sở Phi Dương nói, “Có Thanh Lang và

Thư Ảnh cùng đi, cho dù có gì phát sinh ngoài dự liệu ta cũng dễ dàng
thoát thân. Nơi này hai ba trăm người, ngươi muốn bọn họ dựa vào một
người thân mang bệnh trạng như ta sao? Ngoan, nghe lời Đại sư huynh,
ngươi bảo vệ tốt nơi này, ta sợ Vô Cực sơn trang sẽ còn có hành động
khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.