DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1926

Thánh Cô biết Trình Tuyết Tường có điều kiêng dè bởi vậy càng yên

tâm hơn. Nàng mặc cho Ảnh Nhẫn đang chỉ vào mình, Trình Tuyết Tường
căn bản không có khả năng xuống tay giết nàng, không phải chỉ có nàng
mới có thể cứu sống thụ thần kia sao?

Thánh Cô vung tay lên, lạnh giọng hướng về phía đệ tử Vô Cực sơn

trang phân phó: “Giết chết lão đầu này, nhớ phải lấy máu, thưởng cho thuộc
hạ trung thành tận tâm của ta.”

Trong đám người lập tức bạo phát tiếng hô cảm kích. Hai mắt Trình

Tuyết Tường trợn to, nhìn tên đệ tử kia đang giơ cương đao lên, muốn
chém xuống người trưởng lão.

Không muốn tiếp tục cùng Thánh Cô giằng co, Trình Tuyết Tường di

chuyển cước bộ, một kiếm ngăn tên đệ tử Vô Cực sơn trang kia lại.

Nhưng chung quy hắn vẫn có chút kiêng dè, không thể hạ sát thủ. Thánh

Cô vẫn một mực đứng nguyên tại chỗ, mắt lạnh nhìn Trình Tuyết Tường có
chút chật vật che chắn trước người trưởng lão, cố gắng cứu vãn tính mạng
của vị trưởng lão giữa đám người đang vây công.

Trên đời này vì sao luôn có người như thế, vì tính mạng của người khác

mà giao tranh?

Thụ thần cần phải có năng lực của Thánh Cô mới có thể phục sinh, chỉ

cần một điểm này đã có thể gần như chế trụ thủ cước của Trình Tuyết
Tường. Giết không thể giết, trốn không thể trốn, cứ như vậy dây dưa chỉ sợ
mấy vị trưởng lão cũng khó thoát khỏi cái chết.

Trình Tuyết Tường đang khổ não không biết phải làm sao để thoát thân

thì từ bên ngoài bỗng nhiên xuất hiện hai đạo hắc ảnh, giống như hai cơn
gió nhẹ, trong chớp mắt lướt qua đình viện, phi thẳng tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.