DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1948

Một đạo hư ảnh nhanh chóng xẹt qua vòng vây, cản lại một đòn của

Thánh Cô, khó khăn tiếp nhận một kích trí mạng kia của nàng.

Đối diện với thần sắc Thánh Cô, đáy lòng Sở Phi Dương dâng lên một

tia bất đắc dĩ và buồn bực. Phía sau hắn là nhân ảnh gầy yếu đang dùng bàn
tay khô gầy nắm chặt lấy khung cửa, miễn cưỡng đứng thẳn thân người.

Một tay Sở Phi Dương túm lấy hắn, một chưởng đẩy Thánh Cô vẫn còn

đang không ngớt dây dưa ra, sau đó xoay người trở về bên cạnh Quân Thư
Ảnh và Thanh Lang.

Không bị mê hồn khúc của Thánh Cô khống chế, hiện tại có dũng khí

xông lên cũng chỉ còn mười mấy tên đệ tử Vô Cực sơn trang. Vừa mới trải
qua một hồi ác chiến, kẻ nào ánh mắt cũng lấp kín bởi tơ máu, không biết
là mệt mỏi hay hung tàn, ba người Sở Phi Dương bất động, mười mấy tên
đệ tử Vô Cực sơn trang cùng võ lâm nhân sĩ phía bên kia cũng bất động,
giương giương mắt hổ giằng co, ám lưu cuộn trào mãnh liệt.

Sở Phi Dương đẩy hài tử kia về phía sau, bàn tay lại bị hắn nắm chặt:

“Sở đại hiệp, nếu không phải thực sự không còn biện pháp, ta sẽ không tới
quấy rầy các ngươi. Cầm Anh, hắn… thực sự sắp chết rồi, máu của hắn
đang rất nhanh chảy hết…”

Sở Phi Dương ra hiệu cho hắn không cần nói them nữa: “Chúng ta đã

biết.” Liên Sơn tộc nhân không hề có tâm cơ, hài tử này cứ như vậy chạy
tới đây, quả thực là đem nhược điểm trao vào tay đối phương.

Không ngoài sở liệu, chỉ trong chốc lát Ngọc nhi đã bắt được Cầm Anh

mang tới đây.

Bộ dạng Cầm Anh quả nhiên hết sức tồi tệ, nếu không phải tận mắt nhìn

thấy, Sở Phi Dương cũng không làm cách nào hình dung ra được một người
rõ ràng trong vòng vài ngày đã có thể trở nên tiều tụy đến như vậy. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.