DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1991

Quân Thư Ảnh bị thái độ phối hợp bất chấp đạo lý của hắn làm che

nghẹn họng, không biết phải nói cái gì, chỉ biết trừng mắt tức giận nhìn
hắn.

Sở Phi Dương cứ thế đem phi phong trên người y kéo thấp xuống, bọc

kín đôi bàn chân đã lạnh cóng của y.

“Thư Ảnh, lần này là ta không đúng, ta không có gì để biện minh, ngươi

tức giận như thế nào, mắng chửi ta như thế nào cũng được.” Sở Phi Dương
nói.

Quân Thư Ảnh nhìn hắn ngoan ngoãn nhận sai như vậy, một cỗ tức giận

không biết từ nơi nào hết lần này tới lần khác bốc lên rồi lại không biết phát
tiết bằng cách nào, rốt cuộc chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm khuôn
mặt đáng ghét kia của hắn.

Dung nhan tuấn lãng đầy vẻ nhợt nhạt, tóc mai nơi thái dương vẫn còn

dấu vết của một tầng mồ hôi ẩm ướt, lại càng khiến đôi mắt thêm phần sâu
thẳm.

Mặc dù không được tận mắt chứng kiến nhưng một phen giải độc này

chắc chắn đã khiến hắn rất đau đớn.

Cho dù Cầm Anh đã khẳng định nắm chắc mười phần thành công,

nhưng cũng không có ai có thể dễ dàng đối mặt với cái chết, phải một lần
thực sự chết đi.

Thời điểm nhắm hai mắt rơi vào bóng tối vô tri vô giác, toàn bộ vận

mệnh đều đặt trong tay kẻ khác, không thể tưởng tượng ra Sở Phi Dương
hết thảy đều thân thuộc này sẽ làm thế nào để đối mặt với thời khắc đó.

“Ta tin tưởng năng lực của Liên Sơn tộc, cũng tin tưởng Cao Phóng.”

Sở Phi Dương cùng y hai trán tương đề, tựa hồ có thể nhìn thấu suy nghĩ
trong lòng y, thấp giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.