DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 241

Sở Phi Dương nhướng mày. Tín Vân Thâm nhìn hắn, ủy khuất nói:

“Không phải đệ cố tình gây chuyện với huynh. Chỉ là… chỉ là…” Tín Vân
Thâm không ngập ngừng một lúc, rồi dừng như đã quyết định xong xuôi
cậu liền ngồi ngay ngắn lại, nói: “Cao Phóng cho phép đệ… thích hắn,
nhưng đệ sau này muốn lập gia thất, nối dõi tông đường, kế thừa Kiến Phái,
hắn sẽ không cho phép đệ đi tìm hắn.”Sở Phi Dương lặng im một lúc, hắn
hoàn toàn không nghĩ đến nguyên nhân này. Sau một lúc lâu hắn thở dài
nói: “Đúng là loạn rồi. Một khi đã như vậy, ta một mình đi gặp hắn, đệ sao
lại không muốn?”

Tín Vân Thâm mếu máo nói: “Thương thế của hắn đã gần khỏi, hắn…

luôn luôn muốn rời đi. Một mình huynh đi gặp hắn, hắn nhất định sẽ rời
đi.”

Sở Phi Dương bất đắc dĩ nói: “Vậy đệ rốt cuộc muốn như thế nào?”

Tín Vân Thâm nhăn mặt nói: “Đệ cũng không biết. Đệ chỉ muốn giống

như trước kia… nhưng hắn thì không như vậy.”

Sở Phi Dương thở dài: “Hắn nếu đã muốn rời đi thì dù ta không tới tìm

hắn, hắn cũng sẽ đi thôi.”

Tín Vân Thâm cười khổ: “Vậy đệ phải làm sao?”

“Cùng huynh đi gặp hắn. Hắn nhất định rất muốn gặp người đang đi tìm

hắn. Đệ đến đó nói chuyện rõ ràng với hắn đi.” Sở Phi Dương đề nghị. Tín
Vân Thâm trầm tư một lát rồi bất đắc dĩ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.