DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 338

Sở Phi Dương phun máu độc trong miệng ra, kéo Tín Vân Thâm xuống,

vỗ vỗ đầu cậu, nói: “Sư huynh không chết, nhưng đệ cứ đè ép huynh như
thế, huynh cũng thật muốn chết!”

Đến lượt Tống Lam Ngọc bổ nhào vào ngực Sở Phi Dương, gắt gao ôm

lấy cổ hắn, chôn mặt thật sâu vào vai hắn.

Sở Phi Dương thở dài vỗ nhẹ lưng y, an ủi: “Được rồi được rồi, có ta ở

đây.”

“Huynh sẽ không đột nhiên rời đi nữa chứ…” Tống Lam Ngọn nghẹn

ngào nói.

Sở Phi Dương nhìn phía xa, đám người Tín Bạch dường như đã phát

hiện nơi này có chuyện, bước chân đã dần gấp rút lên. “… Không đâu.” Sở
Phi Dương cười khổ nói.

——————

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.