DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 372

Nét mặt Thanh Lang vẫn âm trầm như trước, hắn lặng yên một lát rồi

đột nhiên cười cười, xoay người rời đi.

“Ngươi đừng có âm mưu phá hoại gì đó.” Cao Phóng nói.

“Đến mà không vào chào hỏi, Quân huynh chắc hiểu ý của ta.” Thanh

Lang chắp tay chào, xong liền biến mất.

Cao Phóng nhíu mày nhìn hướng Thanh Lang vừa rời đi một lúc mới

quay trở lại. Quân Thư Ảnh vừa nghe thuộc hạ báo cáo xong. Cao Phóng
nhìn y, trán tựa vào khung cửa, đau khổ thở dài, nhỏ giọng nói: “Làm sao
đây, sau này phải làm sao đây…”

“Cao Phóng, vào đi.” Quân Thư Ảnh đột nhiên lên tiếng, thanh âm bình

thản không cảm xúc.

Cao Phóng khẽ thở dài, cất bước đến bên người Quân Thư Ảnh. Quân

Thư Ảnh đưa tay đè trán. Cao Phóng đứng phía sau, gỡ tay Quân Thư Ảnh
ra, nhẹ nhàng giúp y xoa xoa hai bên thái dương.

“Giáo chủ, mệt lắm sao?” Cao Phóng nhẹ giọng hỏi.

Quân Thư Ảnh nhắm mắt, nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.

“Giáo chủ, người…”

“Lo làm tốt việc ta giao phó đi, đừng nói nhiều.” Quân Thư Ảnh cắt

ngang.

“…” Cao Phóng im lặng không lên tiếng, nhất thời đại đường trở nên

tĩnh lặng đến ngột ngạt. Một lúc lâu sau, Cao Phóng nói: “Giáo chủ, ta chỉ
muốn nói, có một số việc, nếu buông tay ngay lúc còn có thể nắm bắt, có lẽ
sau này sẽ không có cơ hội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.