DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 607

mã….. song song chạy tới, Thanh Lang cùng Yến Kỳ, đều là thần thái phi
dương. Yến Kỳ thay một bộ xiêm y gọn gàng bằng lụa trắng, càng làm tôn
thêm dung nhan tuyệt sắc, không còn vẻ phong tình ( lẳng lơ).

Sở Phi Dương tiến ra đón, hướng về thanh lang vừa thi lễ vừa cười nói:

” Nếu đều đến đông đủ, chúng ta lập tức khởi hành. Cảm phiền Thanh
huynh dẫn đường.”

Thanh Lang nhẩy xuống ngựa, giơ giơ mã tiên lắc đầu nói ” Chưa đủ,

chờ một chút.”

” Còn có ai?” trong nhát mắt Sở Phi Dương có dự cảm bất hảo.

” Ai, đến đây đến đây.” Thanh Lang đưa tay chỉ hướng xa xa.

Sở Phi Dương cùng Quân Thư Ảnh nhìn theo, chỉ thấy nơi chân trời

xuất hiện một đường bụi bặm, cuồn cuộn cuồn cuộn càng ngày càng đến
gần, tiếng vó ngựa vang rền kề sát, cuối cùng mấy chục con hắc mã ngay
ngắn đứng trước mắt.

Sở Phi Dương nhìn thấy hàng loạt đoàn ngựa thồ có thể dùng ‘ trùng

trùng điệp điệp’ để hình dung, phía sau còn không biết có bao nhiêu cỗ đại
mã xa, kìm chế khoé miệng co giật, hướng Thanh Lang nói ” Thanh huynh
đây là ý gì?”Thanh Lang vén tay áo, lắc đầu thở dài ” Cả một Thiên Nhất
giáo lớn mạnh, cũng không dễ làm ăn. Dưỡng gia lại không đổi, chuyến
này đi Mặc Bắc, thuận đường làm chút tiểu sinh ý thôi.”

” Chính là chúng ta chuyến này đi bắt tiểu thâu, Thanh huynh không

thấy ……… quá mức phô trương sao?” Sở Phi Dương bất đắc dĩ nói.

” Không dám không dám.” Thanh Lang liên tục nói ” Đâu có phô

trương bằng Sở huynh mỗi lần sát nhân trước tiên còn gửi bái thiếp tới .”

Sở Phi Dương nghe vậy thái dương giật giật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.