DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 612

có khóc rống, có tiếng quát tháo, thậm chí xen lẫn cả tiếng mãnh thú kêu
gào.

Thật đúng là giống loại địa phương này. Sở Phi Dương nắm chặt thanh

kiếm trong tay, bước nhanh về phương hướng thanh âm kia truyền đến.

Càng đến gần, mùi máu tươi càng nặng. Nếu không phải hương thơm

nhàn nhạt vẫn quanh quẩn không tiêu tan, Sở Phi Dương cơ hồ tin mọi thứ
trước mắt là thật.

Ánh đuốc dao động không ngừng đem khoảng không phía trước chiếu

sáng một mảng, Sở Phi Dương nấp sau một tảng đá, chỉ thấy phía trước hơn
chục người toàn thân đẫm máu đang hỗn chiến, thứ gì đó bị bị bọn họ vây
quanh động tác nhanh đến mức không nhìn rõ hình dáng, không biết là
người hay thứ gì.

Trên mặt đất ngổn ngang vài thi thể không còn trọn vẹn, tứ chi lộn xộn

rải rác, dạ dày kéo dài trên mặt đất, vướng víu khắp nơi.

Xem ra……… nhất định không phải người. Sở Phi Dương thấy có chút

buồn nôn.

Người bị giết càng ngày càng nhiều, Sở Phi Dương đang lo nghĩ có ra

tay tương trợ hay không, phía trước đột nhiên trở lên hôn ám, lúc đầu vốn
có bẩy tám ngọn đuốc chiếu sáng trong khoảng khắc dập tắt, chỉ còn lại
chút hoả quang yếu ớt nằm trên mặt đất.

Một trận bước chân ồn ào xen lẫn tiếng thở dốc ồ ồ càng ngày càng gần,

vài người đang bảo hộ một nam nhân theo chỗ Sở Phi Dương ẩn thân rất
nhanh rút lui khỏi thông đạo, mà cách đó không xa vẫn còn hơi thở tanh
nồng từ trong cổ họng của dã thú, còn có chút thanh âm giãy dụa yếu ớt.

Sở Phi Dương không hề do dự, nâng kiếm phi thân tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.