DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 621

” Thư Ảnh, chúng ta cứ một mực ở đây cũng không phải biện pháp.

Ngươi biết làm sao để ra ngoài không?” Sở Phi Dương hỏi.

” Đi ra ngoài…….” Quân Thư Ảnh thấp giọng lập lại.

” Đúng vậy, cứ ngẩn ra ở chỗ này, không buồn bực mà chết, cũng chết

vì đói.” Sở Phi Dương cười nói.

” Đúng vậy, sẽ chết…….” Quân Thư Ảnh thì thầm.

” Ngươi xẩy ra chuyện gì?” Sở Phi Dương cảm thấy được dị trạng của y,

cúi đầu hỏi.

Quân Thư Ảnh ngẩng đầu nhìn hắn một cái, lại vùi mặt xuống.

Sở Phi Dương không biết chính mình có hoa mắt hay không, trong nháy

mắt cảm giác ánh mắt kia rất thân thiết, nhìn lại lần nữa, lại là vẻ bình tĩnh
lãnh đạm.

” Đúng vậy, không thể cả đời ngốc ở chỗ này.” Quân Thư Ảnh lên tiếng,

nói xong liền đứng lên, đè lại vết thương trên vai giơ giơ cánh tay, hướng
Sở Phi Dương cười nói ” Không ngờ dược của Sở đại ca lại có hiệu dụng
như vậy, quả thực có thể so với mấy thứ Cao Phóng làm ra.”

Sở Phi Dương ngầm hiểu ý cười, những …..thứ này cũng là do Cao

Phóng làm.

Quân Thư Ảnh hướng phía ngoài đi đến ” Ở đây chỉ có một thông đạo,

cứ đi thẳng về phía trước là được rồi, thấy ánh sáng là lúc đi ra.”

Sở Phi Dương nhặt kiếm lên đi theo. Thông đạo quá chật hẹp, chứa

không được hai người sóng vai. Sở Phi Dương đi phía sau Quân Thư Ảnh,
nhìn thân ảnh tinh tế nhưng kiên cường phóng khoáng phía trước. Hắn nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.