DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 651

Thư Ảnh cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.

Tựa hồ ngay từ đầu, y đã luôn bị Sở Phi Dương dắt mũi……

Cũng may Sở Phi Dương không có yêu cầu trụ lại ngay bên trong Thanh

Phong Kiếm Phái, mà là ở dưới chân núi nơi một vị sư phụ khác của hắn
từng ẩn cư. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Quân Thư Ảnh
không tiếp tục kiên trì cự tuyệt. Dù sao hết thảy ân oán đều đã là chuyện
xưa, chỉ cần không phải cùng người của Thanh Phong Kiếm Phái mỗi ngày
gặp mặt,cũng không tất yếu bày ra thái độ cả đời không qua lại với nhau.
Nếu không, thật chẳng khác gì làm kiêu.

Hiện giờ nhiều người, phòng ốc kia vẫn còn quá mức đơn sơ. Quân Thư

Ảnh thì không sao, Sở Phi Dương cho tới bây giờ, ngày nào cũngvội vàng
mời đến một nhóm sư đệ, sư điệt tu sửa phòng ốc, rửa sạch sân, thậm chí
đóng một gian thư phòng, nghiễm nhiên bộ dáng lúc này là muốn an cư.

Hôm nay, hắn lại sáng sớm đã lên núi, trời đã quá ngọ cũng không thấy

trở về. Tiểu Thạch Đầu sớm gào khóc kêu đói, Quân Thư Ảnh cũng chờ
không được, liền lấy bạc đi thẳng đến Thanh Phong tửu lâu này.

Quân Thư Ảnh buồn chán ngồi, trong lòng suy nghĩ một lát võ công bí

tịch Sở Phi Dương viết cho, chốc chốc lại lo lắng cho Tiểu Thạch Đầu đang
bị hắn buộc vào bàn. Không khỏi có phần nóng vội, oán đồ ăn kia sao làm
quá chậm.

Đang muốn gọi tiểu nhị tới thúc giục, phía sau, trong nội dung nói

chuyện của vài người lại truyền đến một cái tên quen thuộc.

“Sở Phi Dương, thiên hạ đệ nhất đại hiệp?! Ta phi!” Người nam nhân

mặc áo xanh, mặt mang vết sẹo, hung hăng nhổ một bãi nước miếng lên
mặt đất. “Hắn mà xứng làm đại hiệp? Hắn mà xứng làm đại hiệp? Còn
thiên hạ đệ nhất, thể diện của cả võ lâm Trung nguyên đều bị hắn làm cho
mất hết.” Nam nhân mặt sẹo vì lời nói của chính mình hé ra khuôn mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.