không biết?! ” Tiểu Khúc bất đắc dĩ nói.
“Sở đại hiệp?! Vừa rồi vị kia là… Sở Phi Dương Sở đại hiệp?!” Sở Vân
Phi mở to hai mắt, có chút vui mừng hỏi dồn.
“Sở cái đầu ngươi a, ngốc, ngươi cũng nói vừa rồi người nọ tâm thuật
bất chính, ngươi ngẫm lại đi, liên quan đến Sở đại hiệp lại tâm thuật bất
chính là… ”
“Quân Thư Ảnh?!” Sở Vân Phi ánh mắt mở lớn hơn nữa.
“ Hư!__ ” tiểu Khúc vội nghiêng thân che miệng hắn lại, “Ngươi nhỏ
giọng chút được không?! ”
“Hóa ra là tên ma đầu này!” Sở Vân Phi hạ thấp thanh âm,oán hận nói:
“Sớm biết là y, ta đã không nhiều lời vô íchnhư vậy, một đao giết chết yêu
nhân này là tốt nhất. ”
“Ngươi hận y như vậy?” Tiểu khúc ngược lại mê muội: “Ngươi trước
kia đã từng gặp qua y. ”
“Ai đã gặp gỡ tên yêu nhân ma giáo này?!”Sở Vân Phi hừ một tiếng nói:
“Đều là bởi vì hắn làm hại thanh danh Sở đại hiệp bị hao tổn. Hiện giờ
không biết có bao nhiêu bọn trộm cướp lấy chuyện này ra âm thầm chửi bới
Sở đại hiệp. Rõ ràng là…rõ ràng là một người nam nhân, cư nhiên…Hừ!”
“Hoá ra ngươi cũng biết.” Tiểu Khúc nhặt viên đậu phộng ném vào
miệng:“Hai người đều là nam nhân, ngươi làm sao biết được chính hắn là
dùng yêu pháp mê hoặc Sở đại hiệp của ngươi?”
“Ngươi nói gì!” Sở Vân Phi phẫn nộ đập cái bàn: “Sở đại hiệp từ trước
đến nay quang minh lỗi lạc, nếu nói trong chốn giang hồ ai xứng làm đại
hiệp nhất thì chính là Sở đại hiệp! Hiện giờ bị yêu nhân ma giáo mê hoặc,
suýt nữa rơi vào cảnh thân bại danh liệt, thật làm cho người ta căm giận hết