DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 659

Thanh Phong Kiếm phái, vì sao lại xuất hiện một người như vậy. ” Sở Vân
Phi đi về chỗ ngồi, trầm ngâm nói.

“Ta khuyên ngươi một tiếng, nơi này long xà hỗn tạp, ngươi lần sau

đừng có mà lỗ mãng ra tay.” Vị bằng hữu của cậu lắc lắc đầu nói.

“Sao Tiểu Khúc ngươi lại nói thế? Chẳng lẽ ngươi muốn ta thấy chết mà

không cứu, vừa rồi nếu ta không ra tay chỉ sợ bấy giờ đã có thêm mấy bộ
xương khô, lúc nãy người kia rõ ràng là đã động sát tâm.” Sở Vân Phi
không đồng ý nói.

Người bằng hữu được gọi Tiểu Khúc bất đắc dĩ nói: “Ngươi nha, ngươi

thật sự là….Ngươi xem xem vừa rồi mấy người kia giống người tốt ở chỗ
nào?” Nói xong ngẩng đầu nhìn bốn phía một vòng, trong đại đường lại
khôi phục tình trạng như trước, giống như tràng hỗn loạn vừa rồi chưa bao
giờ phát sinh qua. “Đó ngươi xem, một người cũng không thấy, ngươi mạo
hiểm cứu tính mệnh bọn họ, ánh mắt bọn họ nhìn ngươi không hề có một
chút lòng biết ơn. ”

“Tại hạ cứu người không phải vì muốn bọn họ cảm tạ. ” Sở Vân Phi nói.

“Ai, quên đi, không nói bọn họ, có điều nam nhân khiến kia ta nghĩ đến

một người…” Tiểu Khúc vuốt cằm, vẻ mặt hứng thú nói.

“Ai?” Sở Vân Phi ngẩn ra.

“Còn có thể là ai? Chính cái…ai nha, ban nãy trên lầu có người nhắc

ngươi cẩn thận, y nghe thấy “Sở đại hiệp” liền dừng tay, ngươi nói xem còn
có thể là ai?” Tiểu Khúc nhíu lông mày với Sở Vân Phi.

“Ách….ai?” Sở Vân Phi có chút bối rối nhíu nhíu mày.

“A! A ngốc a, ngươi thực là ngốc a! Ngươi không phải thực sùng bái Sở

Phi Dương Sở đại hiệp sao? Loại giang hồ đại bát quái này mà ngươi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.