DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 735

Sở Phi Dương nhìn nhìn Sở Vân Phi, quả nhiên khi cậu nghe được mình

vì phái Thiên Sơn mà đến, lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng cảm kích. Không
biết là Quân Thư Ảnh thuận miệng nói, hay là cố ý nói cho người ta nghe,
muốn người ta cảm ơn. Hắn gật gật đầu cười cười với Sở Vân Phi, mới nói:
“Ngươi cũng nói có nhiều điểm đáng ngờ, ta thấy Giang Tam này không
phải người thành thật. Tuy rằng kho báu phía trước vô cùng hấp dẫn.
Nhưng sự vội vàng của gã lại có vẻ quá mức. Thật không giống là vì bảo
tàng, mà ngược lại như là sợ hãi đào tẩu, hoặc là, sợ ai đuổi theo.” Sở Phi
Dương nói xong nhíu nhíu mày, suy nghĩ một lát lại nhoẻn miệng cười, nói
tiếp: “Gã muốn gấp, chúng ta cứ trì hoãn. Dù sao cũng không để gã nắm
mũi dẫn đi.”

“Sở đại ca nói đúng, đệ cũng thấy Giang Tam này kỳ quái, nhưng chung

quy lại không thể nói ra được kỳ quái ở chỗ nào, vẫn là Sở đại ca nói được
thấu triệt, về sau đệ cái gì cũng nghe theo sở đại ca!” Sở Vân Phi nghiêm
mặt nói: “Sở đại ca có chuyện gì cứ phân phó đệ.”

“Sở đại ca, sở đại ca, đệ không cảm thấy mỏi miệng a.” Sở Phi Dương

cười nói: “Đại ca bảo đệ làm gì đệ đều nghe?.”

“Đúng vậy.” Sở Vân Phi gật đầu.

“Tốt lắm, hiện tại Sở đại ca đang muốn đệ làm một chuyện.”

“Chuyện gì?” Sở Vân Phi mở to mắt, nghiêng người đến gần.

“Ta muốn đệ đi lên mã xa phía trước trông chừng Giang Tam, cẩn thận

đừng để gã giở trò gì?” Sở Phi Dương vỗ vỗ Sở Vân Phi nói.

“Đệ đã biết, đệ sẽ trông chừng gã cẩn thận!” Sở Vân Phi trịnh trọng hứa

hẹn, xoay người đứng dậy vén rèm lên nhảy ra ngoài.

Quân Thư Ảnh từ trong khe mành nhìn ra ngoài, thấy bóng dáng Sở

Vân Phi đang đi tới một cỗ mã xa khác, lắc lắc đầu, vừa quay đầu lại liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.