DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 737

mi dài như chiếc quạt, nhẹ nhàng chạm đến bờ môi, cảm giác ngưa ngứa
khiến trong lòng Sở Phi Dương tràn đầy ôn nhu.

“Ngủ đi, ta trông ngươi.” Sở Phi Dương thấp giọng nói, tiếng nói từ tính

cự kì mị hoặc. Dưới sự vuốt ve ôn nhu của Sở Phi Dương, hơi thở Quân
Thư Ảnh dần dần trở nên đều đều.

Sở Phi Dương tựa vào vách thùng xe, trong tay nhẹ nhàng thưởng thức

mái tóc dài mềm mại bóng mượt của Quân Thư Ảnh. Bên trong thùng xe
kín mít, âm thanh bánh xe bên ngoài có vẻ xa xôi mà nhẹ nhàng. Một khắc
bình yên này, khiến Sở Phi Dương cơ hồ muốn kéo dài vĩnh viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.