DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 750

Sau khi Sở Vân Phi thấy rõ bọ mặt người nọ, lắp bắp kinh hãi, nhất thời

quên trả lời.

Trên thân người nọ mặc y phục không đồng dạng với những người còn

lại, áo lông thú rõ ràng là tốt hơn, chỉ công cũng tinh tế hơn, lớp da cừu
mềm mại bọc kín người kia từ đầu đến chân, chỉ lộ ra mắt ngọc mày ngài,
khuôn mặt trắng nõn, xinh đẹp, vài sợi tóc đen theo bên má rơi xuống.
Khuôn mặt tinh xảo lại thêm y trang thô dã càng hiện ra một phong tình
khác.

“Nữ…nữ nhân?!” Sở Vân Phi cứng họng, từ nhỏ đã được dạy bảo đối

xử với nữ tử phải tao nhã, có lễ, nhưng cậu lại không biết khi đối mặt với
nữ sơn tặc thì phải làm thế nào.

“Nữ nhân?” Người nọ nheo mắt lại, ánh mắt sắc bén như đao ở trên mặt

Sở Vân Phi quét qua quét lại mấy lần, khi Sở Vân Phi càng lúc càng cảm
thấy không được tự nhiên, người nọ lại đột nhiên nhoẻn miệng cười, nâng
tay chậm rãi tháo nút thắt trên chiếc áo da cừu: “Vị tiểu ca này, ngươi có
muốn nhìn xem — ‘nữ nhân’ có bộ dạng thế nào không?” Nói xong nhẹ
nhàng tháo xuống, chiếc áo lông cừu vốn đang bao láy thân thể từ từ rơi
xuống.

Sở Vân Phi mới chỉ nhìn thấy một mạt gáy trắng noãn liền cuống quít

xoay sang chỗ khác nhắm tịt hai mắt, trong miệng nói: “Cô nương đang
làm gì vậy? nhiều nam nhân như vậy ngươi mau mau mặc xiêm y lại đi.”

“Cô nương ta cứ không mặc xiêm y đấy!” Âm thanh thanh thúy kia cười

lạnh một tiếng, cắn răng nói.

Bên này Sở Quân hai người thấy rõ ràng, người nọ là nam tử, bên trong

cừu y cũng mặc áo gián ngắn, Sở Vân Phi hiển nhiên tuân thủ nghiêm ngặt
nguyên tắc quân tử “phi lễ chớ thị” (vô lễ không nên nhìn) nam nhân kia lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.