DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1287

Biểu tình trước sau của Ngô Kiến Phong kịch liệt tương phản, khiến

Tịch Tích Chi cảm thấy quái dị không nói thành lời.

“Dường như những kẻ tuyệt vọng đều mang bộ dáng hài tử nực cười

này.” An Hoằng Hàn vân đạm phong khinh nói, như đã tập mãi thành quen.

Nhưng cho dù An Hoằng Hàn biểu hiện thoải mái cũng không thể giảm

áp lực cho Tịch Tích Chi. Từ trước tới giờ nàng đã làm gì có lỗi với Ngô
Kiến Phong? Nàng vẫn chưa làm chuyện gì xấu mà?

Bản thân Tịch Tích Chi đang phiền não điều gì, không chạy khỏi ánh

mắt của An Hoằng Hàn, An Hoằng Hàn giơ tay sờ sờ cái trán tiểu hài tử,
“Vốn chuyện này không liên quan tới ngươi, dù không có cơ hội săn bắn,
sớm muộn trẫm cũng sẽ bắt Ngô Lăng Dần, dám tự mình hoán đổi vũ khí
quân doanh, đáng đời hắn ta bị vạn tiễn xuyên tim.”

Bốn chữ cuối cùng nặng nề nện vào tim Ngô Kiến Phong, hắn vĩnh viễn

không quên được, hắn là kẻ đầu tiên bắn tên, mũi tên trúng người huynh
trưởng.

Phòng giam nhỏ hẹp làm người ta cảm thấy hít thở không thông, bầu

không khí nặng nề đến nổi hô hấp Tịch Tích Chi cũng thấy khó khăn.

“Không… Không phải như thế!” Ngô Kiến Phong lắc đầu, “Nếu không

phải ngươi muốn báo thù một mũi tên kia cho vân chồn, làm sao có thể
xoay chuyển tìm ra chứng cứ, hại huynh trưởng thân bại danh liệt.”

Nói không sai! An Hoằng Hàn híp mắt, đúng là như vậy. Nếu không

phải Ngô Lăng Dần vọng tưởng muốn bắn Tịch Tích Chi bị thương, hắn dự
định qua một thời gian nữa mới xử lý chuyện Ngô Lăng Dần. Nhưng ai bảo
Ngô Lăng Dần tự tìm đường chết chứ?

Cảm xúc của Ngô Kiến Phong càng ngày càng khó không chế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.