DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1296

Để tấu chương sang ở một bên, An Hoằng Hàn đứng lên, nói: “Bên địa

lao có phát sinh chuyện gì không?”

Lâm Ân nghi hoặc chớp chớp mắt, trong lòng buồn bực, địa lao có thể

phát sinh chuyện gì?! Hơn nữa thị vệ trông coi địa lao người nào không
phải là tinh anh trong tinh anh.

“Hồi bệ hạ, ngài có thể an tâm, đại lao thủ vệ sâm nghiêm, cho dù Ngô

Kiến Phong muốn chạy trốn cũng không dễ.”

“Trẫm muốn tự mình đi nhìn xem xét một chút.” Đại khái phát hiện

mình hỏi nhầm người, An Hoằng Hàn bèn cất bước, lần này cũng không so
đo Lâm Ân đoán sai tâm tư của hắn.

Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, Tịch Tích Chi vẫn buồn bực ở trong Bàn

Long điện. Vừa nhìn thấy An Hoằng Hàn muốn đi ra ngoài lập tức chạy tới
đi theo phía sau hắn, giống như cái đuôi nhỏ.

“Không phải xế chiều đã đi đại lao rồi ư? Sao bây giờ lại muốn đi nữa?”

Bước chân của An Hoằng Hàn khá lớn, Tịch Tích Chi phải chạy mới có thể
bắt kịp bước chân hắn.

Vẻ mặt An Hoằng Hàn vẫn không chút thay đổi, nhưng trong mắt lại

hiện nét tàn nhẫn: “Có trò hay để xem.”

Dám khi dễ người của hắn, sao hắn có thể tha thứ cho đối phương?

Vừa nghe đến có kịch vui để xem, ánh mắt Tịch Tích Chi đầy vẻ tò mò,

cộng thêm hưng phấn đi theo sau An Hoằng Hàn.

Nhưng vừa đến bên ngoài địa lao, Tịch Tích Chi liền thất vọng nhìn

quanh hồi lâu, không có bất kỳ động tĩnh gì! Im lặng, ngoại trừ tiếng gió
gào thét, còn lại toàn bộ đều bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.