DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 198

Tư Đồ Phi Du vừa vào tới không lâu, vội vã nói: "Bệ hạ, ngài là trụ cột

nước Phong Trạch, ngàn lần nén bi thương, chớ để đau lòng quá mức."

Tịch Tích Chi suýt nữa bị sặc nước miếng, thử hỏi con mắt nào của ông

ta nhìn thấy An Hoằng Hàn đau lòng? Từ đầu đến cuối gương mặt đó
không chút biểu cảm, nếu không phải đã từng thấy hắn cười lạnh thì Tịch
Tích Chi còn cho rằng mặt hắn tê liệt.

An Hoằng Hàn nhàn nhạt ừ một tiếng, phân phó Lưu Phó Thanh, nói:

"Tang sự Thái hậu liền giao cho Hữu Tướng Lưu làm. Nhớ làm sao trang
nghiêm đừng để mất mặt hoàng gia."

Tư Đồ Phi Du ngậm bồ hòn làm ngọt (2), nghĩ tới hai ngày nữa phải

chạy tới Phong Châu chống lũ lụt mà Lưu Phó Thanh lại lo tang sự Thái
hậu, phỏng chừng sẽ vơ được không ít lợi lộc ở nơi này.

(2) Ngậm bồ hòn làm ngọt: phải nhẫn nhục chịu cay đắng, có khổ mà

không dám nói ra, bề ngoài vẫn tỏ ra vui vẻ.

Thái giám nhìn thấy sắc mặt An Nhược Yên không tốt lắm, vội vàng sai

người đỡ qua một bên ngồi xuống, mở miệng liền hỏi công chúa thế nào.

An Nhược Yên đang muốn trả lời, không ngờ đột nhiên An Hoằng Hàn

nhìn về phía nàng. Cả người rùng mình một cái, nhớ tới lời hoàng huynh đã
nói trong điện, nàng lập tức ngậm miệng không nói, chỉ nói một câu ‘
không có việc gì ’.

"Ban lệnh ra đi, Thái hậu hoăng thệ, toàn bộ nước Phong Trạch ăn chay

ba ngày, không giết mồ súc vât để bày tỏ thương tiếc đối với Thái hậu.” An
Hoằng Hàn nói theo tục lệ, âm thanh vững vàng và thâm trầm truyền rõ
ràng vào lỗ tai mọi người.

"Dạ, bệ hạ." Lâm Ân nhận mệnh, lập tức tìm người ban phát lên Hoàng

bảng (3).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.