DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 418

"Xấu hổ? Từ trên xuống dưới của ngươi có chỗ nào chầm không có sờ

qua chạm qua?" Thấy dáng điệu ngây ngô của tiểu cô nương, An Hoằng
Hàn nổi lên suy nghĩ muốn trêu chọc nàng.

Lời này vừa nói ra, hai gò má Tịch Tích Chi nóng như lửa đốt.

Mới vừa rồi ngươi còn sờ soạng! Lúc nãy còn lau lông nữa!

Tịch Tích Chi hận không thể tìm được một cái lổ để chui xuống, Tịch

Tích Chi chui trong chăn bông vừa kéo xuống từ trên giường, bên trong
không gian bị thu hẹp, nàng cảm thấy có chút khó thở.

Đúng lúc nàng không nhịn được nghĩ muốn vén chăn bông lên hít thở,

bên ngoài cơ thể toát ra một tầng ánh sáng rực rỡ.

Có kinh nghiệm từ hai lần trước, Tịch Tích Chi có vẻ bình tĩnh hơn

nhiều. Thân thể đột nhiên thu nhỏ lại, chăn bông ‘bịch bịch’ một tiếng rơi
xuống.

Một màn này khiến ánh mắt An Hoằng Hàn chớp chớp, sau đó hắn lần

nữa vén lên chăn bông, tiểu cô nương trắng ngần vừa rồi đã biến mất,
ngược lại bị thay thế bằng một con con vật nhỏ tròn vo màu trắng.

Con chồn nhỏ nằm trên mặt đất, mới một lúc như thế đã khiến nàng mệt

mỏi ngủ thiếp đi.

Nhớ tới lần trước con chồn nhỏ không có dấu hiệu gì đã ngủ mê man,

một suy nghĩ lóe lên trong đầu An Hoằng Hàn rồi biến mất.

Thì ra là vậy sao?

Nhẹ nhàng nâng lên quả cầu mập mạp trắng muốt, An Hoằng Hàn đưa

tay vuốt ve thuận lông cho nó, trong đầu lại rõ ràng in hình ảnh dáng vẻ
một tiểu cô nương trần truồng nhỏ nhắn co người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.