DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 420

Lần trước phân phó Cẩm Tú Sơn Trang thêu đồ cho con chồn nhỏ làm

chăn bông? Vậy lần này, bệ hạ lại vì người nào? Trong hoàng cung cũng
không có công chúa tầm bảy tám tuổi, Lâm Ân thật sự không nhìn ra tâm tư
của bệ hạ.

Thở dài một hơi, Lâm Ân mở bước chân đi truyền lời.

Giấc ngủ này của con chồn nhỏ trực tiếp ngủ thẳng tới sáng sớm ngày

hôm sau. Lúc rời giường, Tịch Tích Chi đưa hai móng vuốt nhỏ ra, vén
chăn bông che ở trên người lên, mơ mơ màng màng chui đi ra, ngáp một
cái, duỗi lưng một cái.

Ngửi thấy được một mùi vị thơm ngát, Tịch Tích Chi hơi híp mắt lại,

theo đường mùi hương chỉ dẫn tiến tới bên bàn.

Chít chít. . . . . . Cố gắng mở mắt ra, Tịch Tích Chi nhìn thấy An Hoằng

Hàn đã ngồi, trên bàn bày đầy các món ngon. Nhưng tất cả đồ ăn đều cùng
một màu.

Bởi vì cái ghế quá cao, Tịch Tích Chi nhảy không lên được. Cho nên

nàng đưa móng vuốt ra kéo kéo ống quần An Hoằng Hàn muốn đối phương
ôm nàng ngồi lên. Nhưng An Hoằng Hàn như không có cảm giác được,
như cũ ở gắp thức ăn, chỉ lo bản thân ăn một mình.

Con chồn nhỏ nhe răng một hồi, hai chân trước nằm dưới bắp chân An

Hoằng Hàn, bò lên thẳng như leo núi. Bởi vì mới vừa rời giường, Tịch Tích
Chi còn không biết rõ chuyện gì xảy ra, mất nhiều sức mới cuối cùng đi lên
nằm trên bắp đùi An Hoằng Hàn. Nhưng trải qua một trận giày vò như vậy,
Tịch Tích Chi mệt mỏi đến móng vuốt cũng không muốn giơ.

"Tinh thần không tệ." An Hoằng Hàn vỗ vỗ đầu con chồn nhỏ như khích

lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.