Hương thơm này rất không bình thường. Trước kia nàng đều sống trong
rừng sâu núi thẳm, ở đó lại có sư phụ bày trận pháp, cực ít có yêu tinh có
thể tiến công, cho nên nàng cũng không tiếp xúc nhiều với những thứ này.
An Hoằng Hàn nghiêm túc lắng nghe, có thâm ý khác mà nhìn về phía
Lưu phủ. Xem ra gần đây lão gia hỏa Lưu Thượng thư kia lại không an
phận. Chẳng lẽ là muốn báo thù cho nhi tử ông ta? Nhưng nghĩ lại một
chút, lấy tính tình thận trọng của Lưu Huy thì nào dám có dũng khí đối
nghịch với mình?
Không phải bởi vì chuyện này, vậy chắc chắn là có chuyện khác.
" Mùi thơm này... " Tịch Tích Chi cố gắng nhớ lại những thứ sư phụ dạy
trước kia, cau mày vắt óc suy nghĩ hồi lâu, bỗng một luồng linh quang
thoáng qua đầu nàng. Nàng khiếp sợ, hạ thấp giọng, nói :" Mùi thơm này...
Có lẽ là có người đang luyện đan !"
Luyện đan? Vậy chắc chắn là yêu tăng hoặc là yêu đạo.
Mà nguyên liệu dùng để luyện đan, Tịch Tích Chi cũng không rõ lắm.
Điều này phải xem đối phương định luyện chế đan dược gì...
" Chúng ta vào xem một chút ?" Ở bên ngoài đoán mò không bằng đi
vào tìm hiểu thực hư. Tịch Tích Chi nhìn An Hoằng Hàn chằm chằm, chờ
hắn ra quyết định trước.
Hắn nắm tay nhỏ bé của nàng, sắc mặt không thay đổi ," Với linh lực
của nàng, sau khi đi vào có thể đánh bại yêu tăng yêu đạo này không? Ta
thấy không chừng còn bị người ta bắt đi luyện đan. Trước bình tĩnh đã, tuần
sau sẽ phái người điều tra một phen. Hôm nay chúng ta xuất cung là để du
ngoạn, về chuyện này, giao cho trẫm đi, tạm thời đừng nghĩ nữa."
Làm chuyện gì cũng không nên bứt dây động rừng. Mục đích Lưu
Thượng thư luyện đan là gì, bọn họ tạm thời còn chưa biết. Biết người biết