DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 823

nguy của mình cũng không để ý, đi thẳng vào trong hỗn loạn thì hắn cũng
vội vàng đuổi theo.

Lâm Ân tay trói già không chặt, thấy dã thú nhào tới thì tránh cũng

tránh không kịp, may nhờ Đông Phương Vưu Dục kéo tay hắn mới tránh
khỏi nguy hiểm bị dã thú cắn đứt cánh tay.

“Lâm tổng quản nên ngây ngốc ở xa thì tốt hơn. Ở đây quá mức nguy

hiểm.” Đông Phương Vưu Dục nhếch môi cười khiến người ta như tắm
trong gió xuân.

Vốn trong lòng Lâm Ân còn cảm kích, nghe thấy hắn nói thế thì càng

cảm thấy người này không tệ. Nếu hắn không phải là Thái tử nước khác thì
có lẽ hắn có thể có thêm một bằng hữu.

“Đa tạ Thái tử điện hạ cứu mạng.” Lâm Ân vô cùng lễ độ, cúi người với

hắn, sau đó lui lại từng bước, kéo dài khoảng cách.

Thân là thuộc hạ của bệ hạ, nếu quá thân cận với hoàng tử nước khác, bị

bệ hạ phát hiện ra, cái mạng nhỏ của hắn không còn dài nữa.

Lâm Ân vẫn nhớ bổn phận của mình cho nên không dám vượt qua chút

nào.

“Phân phó người tìm xung quanh xem.” Bởi vì có quá nhiều động vật

cản trở cho nên tầm mắt An Hoằng Hàn có hạn. Hắn vừa đi vừa phân phó
với Nguyên Húy.

Lần đầu tiên Nguyên Húy thấy hắn có lúc nghiêm túc như vậy nên mắt

cũng không kiềm được mà quan sát nét mặt biểu hiện ra rất nhỏ của hắn.

Mặt An Hoằng Hàn lạnh lùng, mắt liếc về phía Nguyên Húy, “Đừng

tưởng rằng trẫm trọng dụng ngươi thì ngươi có thể tùy tiện đoán bậy tâm tư
của trẫm. Nếu có lần sau thì trẫm quyết không khoan dung.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.