DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 893

"Lợi ích này cũng có thể suy nghĩ, vậy thì... Xem biểu hiện của nàng."

Ngưng thần nhìn khuôn mặt con chồn nhỏ đỏ bừng, một cảm xúc khác
thường thoáng qua đôi mắt đen láy sâu sắc của An Hoằng Hàn, nhanh tới
mức khiến người ta bắt không được, sờ không thấy.

Vì để nghi ngờ của mình có được lời giải thích hợp lý, Tịch Tích Chi

sinh lòng can đảm, lòng thầm cảnh cáo mình, dù sao cũn không phải là lần
đầu tiên, không việc gì đáng phải xấu hổ. Nhất hồi sinh, nhị hồi thục (Một
lần thì lạ, hai lần thì quen)! Không biết chuyện này đã là lần thứ mấy, ngập
ngập ngừng ngừng thì không phải là anh hùng thật sự!

Vì chiều cao có hạn, Tịch Tích Chi thấp hơn An Hoằng Hàn một đoạn,

muốn tới gần hôn lên mặt hắn thì vô cùng khó khăn.

An Hoằng Hàn cũng phát hiện ra chuyện này, đi tới ghế ngồi xuống,

"Nếu lợi ích thì nàng nên chủ động."

An Hoằng hàn vươn ngón tay gõ gõ bàn. Tiếng vang có cảm giác vô

cùng nhịp nhàng, tựa như phổ ra một khúc ca dao.

Tịch Tích Chi khom người xuống, vừa định hôn lên má phải An Hoằng

Hàn, không ngờ hắn lại quay đầu đi, vừa hay chạm vào đôi môi cánh hoa
của nàng. Nàng định rụt đầu về nhưng đã muộn. An Hoằng Hàn đè đầu
nàng lại, áp môi tới.

Tuy không phải là lần đầu tiên miệng đối miệng nhưng nàng vẫn cứ đỏ

bừng mặt như cũ. Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, suýt nữa thì nàng thở
không nổi mà ngất đi.

Nàng từ chối hai cái, lại lập tức bị An Hoằng Hàn đè lại.

Hắn thoả thích mà đòi lấy đôi môi Tịch Tích Chi, tựa như hôn cho đủ

vốn mới bằng lòng buông tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.