DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 960

Đã biết An Hoằng Hàn là một nam nhân vô cùng cường thế từ lâu, vốn

tưởng rằng chung sống với hắn thời gian lâu như vậy, quan hệ giữa bọn họ
coi như là chủ nhân và sủng vật, dù gì cũng có chút tình cảm! Khi An
Hoằng Hàn nói ra những lời này, trái tim Tịch Tích Chi ít nhiều gì cũng bị
tổn thương. Nhưng nàng thu tâm trạng lại rất nhanh, không để An Hoằng
Hàn tìm ra chút đầu mối nào.

“Ta hiểu.” Nàng cắn răng nặn ra ba chữ này.

An Hoằng Hàn vẫn quan sát vẻ mặt của tiểu hài tử, thấy nàng tủi thân

tới mức sắp rơi lệ, tâm trạng của hắn cũng theo đó mà chìm xuống. Nhưng
không vì vậy mà hắn sẽ thu hồi lời vừa rồi. Vào một lúc nào đó phải dọa
nàng một chút mới có thể ổn định lòng nàng. Nếu không ngộ nhỡ ngày nào
đó tiểu hài tử nào đó bỗng nhiên chạy trốn, hắn biết đi đâu tìm nàng về?

“Vậy là được rồi. Ngoan ngoãn sống bên cạnh trẫm, biết chưa?” An

Hoằng Hàn vuốt ve cái trán Tịch Tích Chi, sau đó lại khôi phục vẻ mặt lạnh
lùng thường ngày. Không có khí thế lạnh giá khiến người ta sợ hãi, uy áp
toàn thân hắn tản ra lập tức ít đi một nửa.

Tịch Tích Chi hơi thở phào một hơi, nàng vẫn quen với dáng vẻ này của

hắn hơn.

“Đi ngủ trước, có lẽ ngày mai bên Phùng chân nhân sẽ đưa tin tới.

Trước khi bắt yêu, chúng ta phải dưỡng đủ tinh thần.” An Hoằng Hàn ôm
ngang Tịch Tích Chi lên, đi về phía ao tắm.

Tịch Tích Chi đã quen với ngực hắn, thả lỏng người, nằm trong lòng

hắn.

“Huynh cứ chắc chắn như vậy à? Chẳng phải Phùng chân nhân không

nói là có đi hay không à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.