ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 114

Nói cho nghỉ thì con nhỏ khóc, nói ông thầy này hiền, lỡ ông thầy mới
không được hiền như vậy, sợ lắm. Xời ơi, sao mình sinh con mà trời sinh
tánh. Con nhỏ tánh đã không giống cô rồi mà sắc diện thì còn trái cẳng
ngỗng hơn.Cũng chẳng nhớ cha nó có phải thằng chồng Chà cuối cùng
không, da nó hổng đen, mà vàng khè, tái nhách. Mấy con bạn quỉ hay nói
móc: "Cha chà mà con không láng. Ý muốn nói đen láng chớ gì? Đâu phải
ma-rốc, tây đen rạch mặt mà đen? Ờ, thì nó cũng có ăn chút cà ri của cha
nó nên vàng vậy, được không? Đó là câu trả lại mấy đứa ưa móc họng. Biết
nó ngu, cứ cho nó học đàn cho sang trọng vậy thôi. Vụ đánh tư sản vừa rồi,
Tuyết Chà thoát. Cũng còn ớn lắm, mấy ông quành lại mấy hồi? Nhưng đã
lỡ cho nó học, bây giờ ngắt ngang thì kỳ quá. Cũng tại anh chàng "kép nhí"
bày chuyện cho có rồi....

Chị Lan tới sớm, không dám làm ồn lúc cô chủ đang ngủ. Bây giờ đang

lau nhà. Chưa xong thì mấy bà đã tới. Rồi cô Phấn làm móng tay móng
chân cũng xách tráp leo lên cầu thang. Chưa thấy người đã thấy tiếng:

"Xin lỗi bữa nay tới trể. Bị ghé lại lựa mua mấy màu mới. Đẹp lắm, coi

nè."

Cái tráp mở ra. Mấy chai sơn màu cam màu đỏ được mấy bà chuyền

nhau coi. Mai Bắc mở nắp hít hà:

"Thơm, đúng là đồ ngoại."
Chai nào cũng có xài qua. Chị Lan rành quá mà. Hồi mới mất Sài gòn,

chị đi lùng mua nước hoa, son phấn của mấy "chị em" cũ, hay mấy bà
tướng tá thất cơ lỡ vận, buộc phải bán đi. Dù đã xài qua rồi nhưng buôn đi
bán lại mấy thứ này mà chị cũng nuôi nổi tám đứa con với một chồng mà
không phải nếm mùi kinh tế mới.

"Đồ mới giờ toàn hàng Thái không hà, hàng Thái cũng "dỏm" thấy bà

nội."

Mai Bắc:
"Bây giờ có hàng mới, mấy anh tàu biển đem về..."
"Phải. Phải. Mấy anh tàu biển của cô cũng mua hàng "dỏm" luôn. Mới đi

được xanh-ga-po, Thái Lan, chưa kể số gì đâu, bà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.