ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 195

"Ê Lai, mày đừng làm vậy, mày bắt chước ai...?"
Giọng thằng Lai lè nhè:
"Ông Bảnh chớ ai, khi cặp với thằng bê-đê..."
"Ông nội mày Lai. Cha mày, con mẹ mày..."
Con Đuông chửi luôn miệng trong khi con Quynh sốt ruột chờ. Nó cũng

la lên:

"Ông cố nội tụi bay!"
Không đứa nào nhìn thấy sau bụi cây có mấy cành nhỏ lay động. Thằng

Bò. Nó bò đi mà nước mắt cứ ứa ra. Sao vậy? Nó không hiểu sao mắt nó
cay và nước mắt chảy. Ép người xuống đất, cằn ra một khoảng đất trống, nó
đụng một người nằm ngủ. Không cần biết đàn bà hay đàn ông, nó lăn vô.

Người đàn bà điên. Bà ta đắp một cái chăn mỏng phủ kín người. Bà ta

không mặc quần. Thằng Lai bắt chước y hệt như thằng Lai Phá và nó nghe
người đàn bà kêu ư ử như con heo. Lúc này bà ta có điên không vậy? Bà ta
hùng hổ quá, vật thằng bé nằm ngữa ra và đè nó, nhồi nó như một con mèo
giỡn với cái xác hấp hối của một con chuột. Thằng Bò muốn trốn chạy
cũng không được nữa.

Đâu đó trên sông, chấp chới một vài ánh lửa từ các ghe buông neo. Một

ông già bụi đời ngủ không được, ông đứng dậy rảo quanh một vòng rồi
ngồi im lìm trên chiếc ghế đá y hệt như một bức tượng. Văng vẳng tiếng trẻ
khóc trong một hốc tối nào đó và giọng đàn bà vừa dỗ vừa càu nhàu. Một
vệt sáng chiếu dài trên sông rồi tắt. Tàu hải quân đi tuần tra, bắt buôn lậu
và gái nhảy tàu... Mấy con mèo hoang bắt đầu đời sống của chúng. Giờ của
đêm. Giờ sống dậy của dân bụi. Giờ làm ăn của "gái" trên sông. Cũng là
một loại cô hồn không bao giờ được cổ cúng xôi thịt, mà chỉ bán thịt để
mua xôi.

Bên kia là Thủ Thiêm, buồn thảm, tăm tối, như không có sự sống ở đó,

mà là một cõi âm ty, nằm cách ánh sáng thành đô có một bước chân sông.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.