ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 197

quất đâu đây, chúng sẽ kéo tới và hành khổ hành sở nó. Có một chỗ có thể
nằm nghỉ được, thềm nhà cô Tuyết Chà. Nó bò nữa.

Leo lên được bực thềm, sát cái cửa sắt đóng im ỉm thì thằng Bò muốn sốt

trở lại, nó tung cái chăn cũ của ông già Miên cho đắp lên người và nhắm
mắt, mệt nhọc. Có lẽ nó ngủ thiếp đi rất lâu, khi tỉnh dậy, thấy bóng chiều
đã vây kín, cơn sốt cũng tự nó hạ dần...Nó nghe bên trong nhà lớn tiếng:

"Không. Tôi không cho anh đi đâu hết. Muốn phụ bạc, chơi qua rồi chạy

hả? Chạy không nổi với con này đâu."

"Em giữ anh hai ngày rồi, em muốn làm gì?"
"Làm gì rồi anh sẽ biết. Tôi đã làm đơn thưa ngoài phường anh ăn cắp nữ

trang của tôi, lường gạt tôi...Công an sẽ làm việc với anh."

"Anh ăn cắp nữ trang của em bao giờ? Sao em trở mặt nhanh quá vậy?"
"Ừa, trở mặt đó. Con này không ăn thì đổ vậy đó, sao không?"
"Chuyện gì thì cũng nói với nhau được, sao em cạn tàu ráo máng với

anh?"

"Đứa nào cạn tàu ráo máng? Con này à? Con này không à nghen. Bây

giờ tôi hỏi anh một lần nữa, anh có chịu cưới tôi không?"

"Anh còn cha mẹ, cha mẹ anh dân Bắc Kỳ cổ lắm, anh không thể nói

được..."

"Xời ơi, hai ông bà già sống dai dách, không chịu chết quách đi cho rảnh

việc người ta. Anh lớn rồi, sợ gì...Sao cứ ly thân hoài mà không chịu ly dị
con vợ..."

"Cha mẹ hai bên không cho phép ly dị..."
"Cha mẹ, cha mẹ cái...Đồ sở khanh, đồ điếm đàng...Chết đi, chết nè..."
"Đừng làm vậy, Tuyết. Đừng cắn vậy. Ái cha, kỳ quá...em điên

rồi...đừng..."

Tiếng đứa con gái thất thanh:
"Má ơi, tội chú mà. Má đừng làm vậy..."
"Làm nữa. Thằng điếm thúi, tao đâm mày..."
"Má ơi, không được đâu...má ơi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.