ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 218

Cánh cửa khép và móc khóa lại liền, sau lưng hai cô. Căn nhà tối định

thần một lúc Tuyết chà mới nhìn ra quang cảnh. Căn nhà hình vuông khá
rộng, ở một góc trong cùng kê một dọc mấy chiếc giuờng mà chiếc nào
cũng mùng mền chăn gối ngổn ngang, có chiếc, mùng chưa vén lên, đồng
một màu vàng ố bẩn thỉu. Bên góc kia, một thanh niên mặc quần xà lỏn
nằm ngủ, thân thể đen thui, ốm nhom. Có mấy người đàn bà và mấy đứa
con nít đang chờ, gần đó, một người đàn bà vẻ mặt nôn nóng, sốt ruột đang
ngồi với một đứa bé trai trước tấm vải vuông nhỏ căng thẳng, phía trước là
một cái dĩa đặt nải chuối, phía sau tấm vải là một ngọn nến. Đặc biệt cả nhà
không có một chiếc ghế nào.

"Cô Ba tới nè ông."
Lúc đó Tuyết Chà mới nhìn thấy một người đàn ông to lớn, mập mạp,

ngực để trần, người quấn chiếc xà rông, ngồi ở góc bên mặt, đang nhìn cô,
miệng tươi cười. Trước chỗ ông ta ngồi, trên tường treo một khung vàng
viết toàn chữ nguệch ngoạc màu đỏ như một lá bùa chú. Chiếc quạt máy
sau lưng ông ta quay vù vù.

"Con chào ông Mười Một..."
"Ờ...con Ba khỏe không? Lâu sao con Ba không tới..."
Tuyết chà nhận ra ông ta, còn ai ngoài ông già người Miên làm gác dan ở

một cơ quan gần đường Tự Do. Thì ra, ông ta còn là dân bùa ngãi.

"Bữa nay con đem bạn con đến có chuyện nhờ ông Mười Một nè...Ông

Mười không điệu với con gì hết trơn..."

"Ha ha, lại đây. Ta vẫn cầu xin A-la cho con, bạn con đây há, ừ, ngồi

xuống đi...."

Nhung xì ke ké tay Tuyết Chà. Tuyết ké né ngồi bẹt xuồng sàn.Người

đan ông ném cho mỗi cô một cái ối.

"Ngồi đại đi, con."
Giọng ông già thân tình như đã biết nhau từ lâu. Nhung xì ke ngồi bệt,

lết sát vào ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.