ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 236

Bà Muội là khóc, xổ tung cả tóc tai ra. Bảnh chạy tới, Bao chạy vào. Hai

anh em đứng nhìn nhau.

"Anh có biết dạy vợ không? Nó chửi mẹ mà anh còn đứng ngó...Đồ

hèn!"

Bảnh dậm chưng:
"Hai người có im đi không? Tôi vì các người mà các người chỉ biết làm

khổ tôi. Bộ mẹ con rồi giết nhau chăng?"

"Anh Cả coi, chị ấy chửi cả bu...Chị ấy còn coi ai ra gì!"
Bà Muội bù lu bù loa. Mặt bà Ngọc Hoa đanh lại:
"Quá lắm rồi. Tới đâu thì tới..."
"Ôi giời ơi, thứ dâu con mất nết, thứ này đem mà câu sấu..."
"Bà già dịch...đồ vô ơn. Cút ra khỏi nhà đi. Đi, đi ngay..."
Bà Ngọc Hoa xông tới. Lúc đó ai đẩy chân bà không biết nữa. Bà đưa tay

xỉ xói, bà mẹ chồng cũng xỉa xói trả lại, và không biết ai xô ai trước, cả hai
cùng xông vào xáp lá cà một lúc. Rõ ràng là bà Ngọc Hoa đã lùi lại, rụt tay
về mà không hiểu sao bà Muội bỗng té ngã xuống đất, còn như cố tình đập
đầu vào tường trước khi nằm quay đơ. Bao la lên:

"Giết người. Giết người bà con làng nước ơi. làng nước ơi là làng nước

ơi...làng...ơ...làng...Mày dám đánh bu tao hả, mày dám..."

Bao xông tới. Bà Ngọc Hoa lúc đó đã lên cơn điên rồi. Bà nhảy xổ vào

Bao, miệng chửi tay cào...Bảnh phải can thiệp thôi. Xô em ra, kéo vợ
không được, anh nện cho bà vợ một cái tát, xô dúi bà xuống góc nhà, anh
đỡ mẹ đứng dậy...

"Bu có sao không bu..."
Bà Ngọc Hoa tê tái, nhìn ra sự thật rồi. Đau đớn, hờn giận, phẩn uất, hơn

một tuần lễ tính lui tính tới chuyện thôi nhau. Bảnh cười gằn, giở giọng tàn
ác:

"Nhắm bỏ được hãy nói. Mày dám không? Tao không cho mày bỏ...Hối

hận hả? Mày hối hận muộn rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.