ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 445

chích tặng bệnh xá...thiệt nhà nước chăm lo cải tạo đầy đủ quá, không đâu
bằng..."

"Ừ...hườm...."
"Em có chuyện muốn thưa với cán bộ. Dạ, về hoàn cảnh rất ngặt của gia

đình em, của riêng em. Em xin được gặp riêng cán bộ..."

Bụng mê muốn chết mà mặt làm bộ:
"Được, để hẵng hay, việc quan trọng là chị hãy động viên anh Hai của

chị..."

"Dạ cán bộ, em biết."
"Ừa".
Tằng hắng, chắp tay sau đít, đi tiếp.
Thăm nuôi xong, tù vào chuồng. Con Nết được cán bộ dẫn tới một khu

vực khác. Cũng nhà tranh thôi, chia hai ngăn, ngăn trước đặt một bàn làm
việc, ngăn sau kê mấy chiếc giường. Quản giáo dẫn giãi:

"Ở trại này không có chế độ thăm nuôi ở lại, trừ một vài tù học tập tốt,

gương mẫu được tuyển làm một vài giờ ở trại. Văn phòng này dành cho
ban báo chí và văn nghệ, phần sau dành cho thân nhân ở lại. Chị cứ an tâm
ở đây. Giếng nước kia kìa. Tắm táp được cả đấy. Nhà tắm, có ngăn che, bên
kia là hố xí. Chị chỉ đi từ đây ra giếng nước, không được đi nghiêng đi ngả.
Lát tối, tôi sẽ cho anh Hai của chị ra đây, nói chuyện gia đình chừng một
tiếng rồi phải vào sam...nếu là vợ chồng thì mới xét cho ở lại...."

"Dạ, chuyện gia đình cũng nói hết cả rồi, không có gì....chỉ là động viên

anh ấy..."

"Được."
Đúng chín giờ tối, Hai Nuôi được dẫn ra, có cán bộ quản giáo kèm. Lúc

hai người nói chuyện thì quản giáo bắt cái ghế ngồi đằng trước hiên để
canh tù. Con Nết nói lớn cố ý:

"Ôi, sanh khó lắm. Thằng bé thì khỏe mà mẹ nó yếu lắm...Khóc, sợ, đòi

gặp anh..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.