ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 465

"Nhịn" thì không có ăn, lấy gì dưỡng sức. Nhưng tới ngày nó cũng tắm

rửa sạch sẽ, quần áo là lượt, tới một địa chỉ Hóa cho trước.

Nó đi xe xích lô tới. Một biệt thự phía trước bán cà phê. Nó đã được tên

Hóa chỉ dẫn đi vòng ra lối sau. Không có sợ thằng công an nào hết, vì biệt
thự này của một ông lớn để cho bà lớn mần ăn. Đang xớ rớ nhìn tìm thì con
Nết bị gọi giựt lại:

"Ê, bà kia, đi luồng tuông vậy?"
Quay lại, một cô tiếp viên quán cà phê đang bưng một khay đựng ly tách

dùng xong đi vô.

"Xin lỗi, tôi..."
"Ai bảo chị tới đây?"
"Ông Hóa bảo vệ..."
"À, biết rồi. Chị đi vòng lối kia, gõ cửa phòng đầu tiên..."
Con Nết làm theo. Đứng trước cửa phòng nó do dự, nửa muốn bỏ về, nửa

tiếc. Dù gì thì cũng đã đến đây rồi, nó gõ nhẹ cửa.

"Vô đi."
Giọng Bắc. Khàn đặc. Nó có một linh tính không may mắn lắm trong

buổi hôm nay. Nhưng cánh cửa đã theo đà tay nó mà mở vô.

"Gài cửa lại".
Giọng khàn khàn ra lệnh. Nó làm theo. Khi quay lại, căn phòng nhỏ sáng

trưng, có độc một cái giường. Ông ta ngồi trên chiếc giường đó. To béo,
bụng phệ, mặt vuông, mắt lồi, quần xà lỏn, áo mai ô, hắn nhe răng mà
không phải cười. Tên Hóa có nói trước ông này có "địa vị", mới ở ngoài đổi
vô Nam làm việc. Tính không thích chơi bời lăng nhăng, mà chỉ muốn
tuyển một cô, miễn là cô nào làm vừa lòng ông ta thì được tuyển.

"Tên gì?"
Con Nết biết cách trị mấy tên "mặt sắt" này mà. Nó không sợ sệt, ỏn ẻn

như phần nhiều các cô gái chơi, mà tươi tỉnh:

"Thưa anh, em tên là Kim. Bạch Kim."
"Á à. Tên lạ quá nhỉ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.