ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 97

"Thảm gì đâu..."
Nhưng ông Trường Sơn đã quay lưng bước đi. Chị Mùi nắm tay hai tiểu

thư dẫn về. Cô em sà vào lòng mẹ:

"Mẹ, ba mua. Cái này ba mua, cái này cũng ba mua."
"Ừ..."
"Ba cho đi ăn kem. Ba dẫn đi mua đồ chơi. Tuần sau mua nữa, mẹ."
Cô chị:
"Mẹ, ba hỏi thăm mẹ có khỏe không?"
"Hừm..."
"Rồi con nói mẹ khỏe."
"Con nói nữa, con nói mẹ nhớ ba. Ba về đi..."
Bảnh vội bế con em lên tay:
"Vô đây chú lau mặt cho. Ăn kẹo dơ quá thấy không? Ừ, cứ chùi đi, chùi

vào áo chú."

Con bé đang vui, đưa cả hai bàn tay bẩn chùi vào chiếc áo trắng tinh của

Bảnh. Bảnh cũng chỉ cười. Con bé đeo cứng cổ Bảnh, miệng lia chia:

"Ba hỏi thăm mẹ hoài, chú Bảnh biết không?"
"Biết."
"Ba hỏi chú Bảnh có thương em không?"
"Rồi con nói sao?"
"Em nói thương chớ sao không thương. Em nói chú Bảnh tắm cho em,

chị Mùi không tắm cho em nữa."

Bảnh cười hì hì. Hắn nhấc bổng con bé lên, cà cà cả bộ râu vào cổ con

bé, con bé nhột cười khành khạch.

Chỉ có cô chị, không hiểu sao gặp ba về, cô bỗng trầm ngâm ít nói ít

cười.

Buổi tối hôm đó, cô thấy mẹ và chú Bảnh lên lầu sớm, vô phòng tắt đèn.

Cô bé đứng lặng ở một góc trong phòng ngoài, bên cạnh chiếc giường dành
cho hai chị em ngủ. Cô bé nghe bên trong mẹ và chú Bảnh có lúc to tiếng
như cãi nhau. Rồi có tiếng tivi bật, một lúc, có cả tiếng rầm rầm như mẹ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.