ĐƯỜNG VỀ - Trang 127

học, tuy rằng công thức hóa học vật lý có đặt trước mặt anh, anh cũng
không biết rõ chúng nó là cái gì, nhưng mà tiếng nước ngoài muốn ôn luyện
lại không phải là chuyện khó.

Anh kéo Tần Tiểu Nam đến lò sưởi bên cạnh, tựa đầu vào giường lật xem

hai mươi mấy trang, thấy thằng bé đã tỉnh lại, còn nhìn mình chằm chằm,
anh nghiêng đầu nhìn đồng hồ báo thức, mới 4:30.

“Ngủ tiếp đi” Anh ra lệnh.

“Muốn nghe chuyện của dì Quy Hiểu ạ?” Tần Tiểu Nam bảy phần mơ hồ

ba phần tỉnh, nhưng lại nhớ kĩ chuyện chung thân đại sự của Lộ Viêm Thần.

Anh xoa xoa cái đầu nhỏ kia, bất đắc dĩ đáp: “Nhanh ngủ nào”.

Tần Tiểu Nam lầu bầu lật người, chưa đến nửa phút sao lại kéo chăn

bông xuống dưới: “Cháu vẽ bản đồ nhà dì cho chú nhé”.

Đang định ngăn cản thì thằng bé đã bỏ chăn ra ôm giấy bút lại đây, tựa

vào lò sưởi bên cạnh, vẽ lại y như thật, vừa làm vừa giảng giải.

Lộ Viêm Thần cũng không từ chối nữa, một tay chống đầu, quấn thằng bé

vào chăn thật kĩ.

Dựa theo ánh sáng nhìn về phía bức tranh kia. Nhà của cô…

Lần này Quy Hiểu đi công tác đến hơn mười ngày, từ Nghiễm Châu,

Thành Đô, Đài Bắc, Macao, cuối cùng là đến Vũ Hán.

Thường ngày cô vẫn là một người ăn no không lo không lắng, từ trước

đến giờ vẫn đi công tác du lịch bốn phương, chỉ có lần này, một giờ thôi
cũng không muốn bị kéo chân bên ngoài. Cuối cùng cô còn tự bay tới Vũ
Hán trước, nói mình có việc gấp phải trở về Bắc Kinh, sắp xếp liền một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.