ĐƯỜNG VỀ - Trang 201

Nào ngờ anh lại nói: “Khi còn bé anh thuận tay trái, sau đó đi học thì bị

ép phải sửa lại, chỉ có người trong nhà biết thôi”,

Thuận tay trái? Quy Hiểu đờ đẫn một lúc mới hiểu ra, cô không tin nổi

đẩy anh ra, rồi lại nghe anh cười khẽ: “Em biết mà, sao có người có thể chơi
mỗi tay trái mà thắng em được chứ…”

Đáp án được tiết lộ mười mấy năm sau là: “Lộ Thần đúng là một tên lừa

đảo vô lại từ đầu tới đuôi, quá gian xảo…”

Quy Hiểu không nhịn được đá anh thật mạnh ở trong chăn, lăn lui lăn tới

trên người anh vừa đấm vừa cắn, cuối cùng tự nhiên lại ôm lăn cùng một
chỗ. Rốt cuộc thì vẫn không làm gì, hai người nóng hừng hực toàn thân, lật
đi lật lại cũng không nỡ ngủ. Quy Hiểu lăn người ra ngoài không khí để
lạnh đi một chút, giữa đêm tối mịt mờ, một đoạn chân to dài lộ ra, vô cùng
bắt mắt.

Thị giác và cảm giác trên chân cùng nhau tác động, khiến chút rượu uống

vào lúc đêm cũng hừng hừng chuyển động.

Đêm qua đã làm gì, cô đều rõ ràng trước mắt.

Mồ hôi trong lòng bàn tay và cảm giác trơn trượt dính dấp đó Quy Hiểu

vẫn còn nhớ rõ.

Giữa lúc say mèm, cô gái mình yêu sâu đậm đang nằm trong lồng ngực,

chuyện như vậy cứ nhắm mắt lại thì không chuyện gì không làm được,
nhưng giờ lại không cách nào ra tay. Cha ruột người ta vừa mới chỉ trích
một loạt các tội lớn của mình, còn hận không thể tra xét rõ ràng cả đống
chuyện hư hỏng xưa xửa xừa xưa từ mười mấy năm trước khi mình tòng
quân, cũng biểu đạt rõ ràng rằng, anh chỉ là đứa lớn lên ở vùng nông thôn
ngoại thành Bắc Kinh, quan hệ gia đình thì rối loạn, đừng mơ tưởng được
thay đổi cuộc sống nhờ cô con gái việc vàng ngộ cao nhà người ta nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.