ĐƯỜNG VỀ - Trang 202

Giờ chỉ vừa cúp mặt, anh lại vui vầy cá nước với con gái nhà người ta

trong nhà bạt, việc này sao mà làm nổi.

Ít nhất, lúc này đây thì không được.

Đôi mắt của Lộ Viêm Thần cúi xuống rất thấp, giữa căn phòng mịt mờ

không ánh sáng, nhìn cô, nhìn một lúc lại xoay người xuống giường đi ra
ngoài.

Ngày mai họ sẽ rời làng du lịch, đi tới khu nghĩa địa công cộng.

Chiến hữu của Lộ Viêm Thần dẫn đường, tìm được một ngôi mộ rất bình

dị. Quy Hiểu nhìn tên người trên bia, Lộ Viêm Thần đưa tay lau qua nét chữ
lõm vào. “Muốn tìm người sơn đỏ lại ạ?” Quy Hiểu khẽ hỏi.

Lộ Viêm Thần lắc đầu, cười nhẹ.

Người vong thân vì nước, hồn anh sẽ ngao du khắp thảo nguyên rộng lớn.

Đây chỉ là một hình thức mà thôi.

“Anh ấy là ai vậy? Chiến hữu của anh à?”

“Là người trong nhóm lính đầu tiên anh dẫn”.

“Vì sao lại hi sinh?”

Lộ Viêm Thần lắc đầu, không muốn nhắc đến quá nhiều về người đã mất.

Quy Hiểu không hỏi nữa, cô sợ sẽ nghe được một câu chuyện xưa đau

lòng về người anh hùng đó, mà đã trở thành anh hùng, sau lưng đều là huyết
lệ, vì thế, những chuyện gì vậy càng ít xảy ra càng tốt. Có lẽ Lộ Viêm Thần
cũng hiểu được suy nghĩ của cô, mọi người đều cho là, những người như
bọn họ, hy sinh vì đao thật súng thật mới là anh hùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.