ĐƯỜNG VỀ - Trang 226

dù là không biết suy tính, dù cuộc đời có vô vàn khả năng, nhưng con
đường nào cũng đều dẫn về La mã, khi đó, em yêu anh, em chỉ yêu anh.

Nếu như mai kia có những bất ngờ không thể nào cứu vãn nổi, vì hiện

thực mà bỏ tình yêu?

Đột nhiên cô nhận ra rằng, mỗi ngày mai đều là một sự ‘bất ngờ’

Đời người đâu đâu cũng là những thay đổi ngẫu nhiên, một khắc trước

vẫn là còn đường sung túc bằng phẳng, bây giờ đã là đường núi uốn lượn
quanh co, bảng tên đường cũng không có mà nhìn. Ai sẽ mất thăng bằng mà
rơi vào vách núi? Ai sẽ vững vàng ổn định đi qua, chờ đợi những khúc cua
sau đó? Chỉ có ông trời mới biết.

“Quay về chúng ta kết hôn ngay nhé”. Cô thấp giọng, lời nói ra sau khi

vừa khóc xong cô đã nghĩ kĩ rồi: “Lập tức kết hôn”.

Lộ Viêm Thần cứ tưởng mình nghe nhầm.

Thậm chí nửa giây trước, anh còn đang nghĩ, nếu như Quy Hiểu đòi chia

tay, anh sẽ không đồng ý. Sau đó, dựa trên sự am hiểu của anh đối với Quy
Hiểu, anh đã nhanh chóng tổng kết ra đáp án ‘tuyệt đối không được đồng
ý’.

Nhưng bây giờ.

Chỉ yên tĩnh trong nháy mắt, phản ứng đầu tiên của anh lại là muốn hút

một điếu thuốc, cố gắng khống chế lại tâm tình khó mà bình ổn.

Quy Hiểu có nhiều điều chưa biết, không hiểu anh vừa mới hoàn thành

tâm nguyện lớn nhất trước khi rời bộ đội, oan hồn của anh em cuối cùng
cũng được an ủi, thù hận của người thân cuối cùng anh cũng báo. Mười một
năm thanh xuân của anh đều gửi gắm nơi đây, thời gian càng lâu, những ký
ức phản nghịch thời niên thiếu ở Bắc Kinh lại trở thành chuyện cả đời. Năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.