ĐƯỜNG VỀ - Trang 290

Kể xong tất cả, Mạnh Tiểu Sam hỏi Quy Hiểu, có phải hoàn cảnh đó quá

phức tạp đúng không.

Quy Hiểu quay lại phòng làm việc pha cho mình một ly sữa dành cho bà

bầu, lấy chiếc thìa bạc khuấy khuấy qua lại trong cái cốc thủy tinh, tâm
trạng sa sút, cô cảm thấy, có lẽ mình còn có thể yêu Lộ Thần thêm năm
trăm năm nữa.

Buổi tối ngày hôm đó Lộ Viêm Thần từ đơn vị trở về cũng đã chín giờ.

Mới vừa vào cửa, một bóng người chờ sẵn ngay trước cửa ân cần đặt dép lê
trước mặt anh: “Em chờ anh nửa tiếng rồi đấy.”

Tần Tiểu Nam vẫn luôn bám sát bên cạnh Quy Hiểu, sau khi đại chiến hai

mắt với người kia, cậu cường điệu làm động tác kiểu “Quay đầu đi chỗ
khác”, rồi ngượng ngùng rời đi. Anh còn chưa kịp hoàn hồn, Quy Hiểu đã
ôm cánh tay anh, nhẹ nhàng đung đưa: “Em tắm với anh nhé.”

Lộ Viêm Thần cởi áo khoác ra, ném một cách chính xác lên ghế dựa. Anh

kéo Quy Hiểu vào lòng, thấp giọng hỏi, “Bị kích thích gì đây?”

“Muốn chăm sóc anh thôi mà. Anh về trễ thế này, tắm xong thể nào cũng

buồn ngủ... Giúp anh tắm còn có thể bên anh một lúc.”

Lần này Quy Hiểu mang thai ngoài ý muốn. Trong lòng anh dù mừng rỡ

như điên, nhưng về sinh lý thì không thể nào vui nổi. Cô gái anh khắc cốt
ghi tâm suốt nhiều năm, khó khăn lắm mới hòa thuận bên nhau, có thể làm
những chuyện yêu đương của người trưởng thành để tăng cường tình cảm,
không ngờ sau ba mươi ngày bị “giam lỏng”, vừa mới đi ra mà lại chẳng
dám làm gì. Dù sao cũng là lần đầu làm ba, cũng là lần đầu mang thai, anh
nào dám hành động thiếu suy nghĩ được.

Tật xấu khi ngủ của Quy Hiểu rất nhiều, từ khi hai người bắt đầu ngủ

chung một giường, cô đã bắt đầu hình thức “đuổi người” kiểu mẫu, làm anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.