ĐƯỜNG VỀ - Trang 349

Hứa Diệu gỡ mắt kính ra, bật cười: “Nhà cô còn có một đứa trẻ nữa, tôi

cũng không yên tâm. Tôi làm cho cô một tờ đơn nằm viện, chiều vào đây
đi, cũng sắp sinh rồi”.

“Thế đứa trẻ ở nhà tôi thì sao?”

“Tôi gọi điện cho vợ, nói cô ấy đón thằng bé sang ở mấy ngày”

Buổi chiều, Hứa Diệu có lịch sinh mổ cho ba người, có lẽ thời gian ăn

trưa cũng không có. Anh lấy đơn nằm viện ra, Quy Hiểu đã về nhà lấy túi
đồ chờ sinh, gửi Tần Tiểu Nam sang nhà vợ Hứa Diệu, buổi chiều thì vào
bệnh viện. Trong phòng sinh còn có một cô gái trẻ tuổi khác, có lẽ mới hai
mươi tuổi đầu. Quy Hiểu chờ đến tối, sắp ngủ rồi cũng không thấy chồng cô
ấy tới thăm, thắc mắc mà không dám hỏi. Người phụ nữ kia thấy Quy Hiểu
tự làm thủ tục nằm viện cũng tò mò không kém, cho nên hỏi trước. Hóa ra
hoàn cảnh của họ đều giống nhau, chồng là lính.

Một người là chuyên gia tháo gỡ bom mìn, một người là lính thông tin.

Hai gia đinh quân nhân thần bí khóa cửa phòng lại, nói chuyện bát quái, cô
kể chồng có vốn là lính chống khủng bố, sau làm tháo gỡ bom mìn, chồng
người kia thì bảo vệ thông tin và an toàn mạng. Cô gái này đỡ hơn Quy
Hiểu một chút, cách hai ba tháng có thể gặp chồng một lần, còn nói hai
ngày nữa người kia sẽ quay lại, khi ấy sẽ giới thiệu cho Quy Hiểu gặp. Nói
chuyện tới nửa đêm, y tá tới thúc giục hai lần mới đuổi được hai người đi
ngủ. Vải trắng kéo lên. Quy Hiểu nằm trên giường bệnh xa lạ lại càng thêm
tỉnh táo.

Cô gối đầu lên tay, không có gì làm lại lên mạng tìm thông tin về việc

sinh nở, ôn tập lại lần nữa. Sinh mổ cũng sợ, nhưng mà có Hứa Diệu ở đây,
bệnh viện này còn ai giỏi hơn anh ta trong lĩnh vực sản khoa nữa. Cô hít
nhẹ một hơi rồi từ từ thở ra, đang tập thử thì vải rèm bị kéo ra.

Là Hứa Diệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.