ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH - Trang 217

Pao không hiểu tí gì về vấn đề chi tiêu cả. Một lần đầu tháng, chàng đưa
nguyên cả tháng lương cho người bạn có nhà bị dội bom. Dĩ nhiên đó chỉ là
cho mượn, nhưng việc vay mượn bè bạn như vậy có nghĩa là cho luôn. Đáp
lại, Pao và tôi chỉ hy vọng được mời ăn một bữa cơm thịnh soạn để trả ơn
một khi mà người bạn đã khá. Chúng tôi giải quyết bằng cách viết một bài
về cuộc chiến cho các báo chí Âu-Châu. Pao rất sáng ý về vấn đề chiến
lược và kinh nghiệm bản thân của chàng về tình hình Âu-Châu trước thế
chiến đã cho chàng khả năng phân tích rất xác thực. Chàng chỉ định viết để
lấy tiếng nhưng tôi chìa cho chàng coi tờ giấy năm quan kim duy nhất còn
lại và thuyết phục được chàng rằng bây giờ không phải là thời buổi để hào
sảng như vậy. Thế là nó đã giúp chúng tôi qua được lúc khốn đốn mà khỏi
phải vay mượn.

Á-Xẩm không ở được lâu. Trái ngược với tất cả những nguyên tắc công
bằng của cô ta, Lệ-San vẫn đối xử với người hầu và kẻ dưới y như bất cứ
cô con gái nhà giàu hư hỏng nào khác. Cô ta không có chút kính trọng nào
đối với họ và coi họ như thể họ không phải là con người. Tiền thì thường
cho nhiều nhưng cô ta lại không chịu được một chút sai lầm nhỏ nào của
người hầu và lập tức giận điên lên. Cô ta thường kết tội Á-Xẩm ăn cắp
nhưng không có bằng cớ. Không bao giờ Lệ-San biết được cô ta có bao
nhiêu tiền. Cô ta nhét tiền vào các ngăn kéo mở toang, hay vứt bừa bãi trên
bàn rất dễ bị gió thổi đi mất. Cô ta lại không bao giờ khóa cửa.

Á-Xẩm bỏ đi và chúng tôi, Quế-Phan và tôi, lại phải làm hết cả mọi việc.
Khoảng hai tuần sau, chúng tôi tìm được một người đàn bà để quét dọn
nhưng hắn lại không biết thổi cơm, vả lại chúng tôi thích nấu cơm lấy. An-
Tôn và Pao ăn đồ ăn của chúng tôi chẳng phê bình tuy nó chẳng ngon lành
gì. Chúng tôi chỉ luộc chín hay rán thức ăn rồi dọn ra. Đồ ăn không bị sống,
đó là điều duy nhất tôi có thể nói. Lệ-San ghét lắm. Đồ ăn không đủ ngon
để làm vừa miệng cô ta, nhưng cũng không quá dỡ để khiến cô ta có cảm
tưởng thiệt thòi. Sau nhiều ngày không có thịt(rất đắt lại khó kiếm), chúng
tôi dọn lên bàn món đậu và cải luộc quen thuộc, Lệ-San không chịu được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.