ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH - Trang 95

thành phố mà mai này sẽ rơi vào cõi chết và kinh hoàng. Đột nhiên tâm tình
thụ động của chúng tôi tan biến đi như sương mù trước ánh nắng. Một ý chí
quyết liệt dậy trong lòng chúng tôi, vì kìa, cao lớn, xậm đen, kiêu kỳ nổi
bật trên nền trời sáng sủa mặt trời ta là đài kỷ niệm Vũ-Hán, được dựng lên
để kỷ niệm những anh hùng liệt sỹ đã bỏ mình vào năm 1911 để giải thoát
dân tộc khỏi ách độc tài phong kiến. Vũ-Hán đã bị thất thủ nhưng pháo đài
Trung-Hoa tự do thì bất khả xâm phạm, vì nó đã được dựng lên trong lòng
của hàng triệu người Trung-Hoa say mê Tự-Do.

Chúng tôi ra khơi vào lúc bốn giờ chiều ngày 22 tháng mười. Pao ở cùng
phòng với tôi. Một người nào đó ở ghế trước đã lịch sự tự ý rút lui nhường
chỗ cho chàng. Chúng tôi có giường, có khăn trắng, có phòng tắm, có nước,
có đồ ăn, có muỗng nỉa. Một điều xa xỉ không thể tưởng tượng được. Chỗ
nào cũng có vẻ tiện nghi tuy rằng tầu chở nhiều người... Tầu đã vượt lưới
chắn ngay trước khi nó đóng lại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.